Cafe Đà Nẵng

Discussion in 'QTN - Đà Nẵng' started by Bố vợ, Jan 8, 2008.

  1. vipqt88 Thành viên

    Vâng . khi nào rãnh rãnh mời mấy anh uống cà phê nha . ở đây bữa nay em cũng thấy chán quá . không thì khi nào box mình đi off em mời nha . phải nói là coffe ở đây rất ngon đó. mà mấy anh ở đường nào vậy . có đi qua đường ông ích khiêm thì nhớ ghé phòng em chơi nha
    kiệt 115/15 ông ích khiêm
  2. mhungplan Thành viên

    còn quán cafe sắp mở bà con rảnh đến thưởng thức cho vui
    CAFE: STARRY kiệt 338 phan chu trinh
    mời các bác haha
    20/12 bắt đầu mở cửa
    jo đi bà con
  3. Rain Thành viên

    Lần nào vào Đà Nẳng mà đi cafe mình cũng hay ghé quá Newlife ở cái ngã ba nhọn của đường Hoàng Diệu hay gì đó không nhớ rõ (vì toàn bảo bạn dẫn đi :d ). Quán này không gian thấy cũng ấm cúng, quan trọng là có wifi, dân tình chắc đánh giá cũng cao vì khi nào cũng thấy đông. :)
  4. Đ.T.T.G Thành viên

    Em hỏi khí k phải số điện thoại này điện tới đặt chỗ trước hoh eng ánh mắt bùn :-*
  5. No.1255 Thành Viên Danh Dự

    Vô ĐN mà chưa hề đến mấy quán này. Đi xa, nghe nói nó đắt lắm mà uống cafe thôi chứ có làm gì đâu. Ở Hòa Khánh cafe cũng tốt, có wifi.
    Chỉ cần 1 chổ ngồi, 1 ly cafe, là đc rồi :)
  6. mr Mai Cần thuê một <3 thế chấp cả cuộc đời

    cần gì phải vào tới HK hói hẩy?
  7. mhungplan Thành viên

    thui bái, giá đó anh cứ uống vài bữa đi hay, thà đi quán horizon ở đường lê lợi nghe nhạc sống còn tốt chán hơn là ngồi nghe ở đó, đói chết
  8. Adv Thành Viên Danh Dự

    Lên ngã tư Hòa Cầm rồi dột theo 14b lên Hòa Khương nhìn qua bên phải có một cái hồ cá rất chi là to có nhiều lục bình và sen. Phía cuối bờ hồ có Quán Thy Ca với bà chủ rất chi là xinh. Có dịp anh em ghé hi! Cuối tuần về miền sơn cước uống cà phê thì hơi bị được!
  9. Adv Thành Viên Danh Dự

    DÀI, NGẮN CUỘC ĐỜI Ở CÀ PHÊ LONG

    Friday, April 10, 2009 at 12:26am

    Đấy một quán nhỏ trên đường Lê Lợi, TP. Đà Nẵng. Nói nó là quán cà phê cóc cũng được. Quán cóc vì ghế ngồi, những chiếc ghế gổ vuông vắn, bé tí tẹo, thấp lè tè. Một chiếc mông của người cở bảy, tám mươi ký mà đặt lên cứ ngở cuộc đời sẽ xiêu vẹo đi chút ít. Nhưng ghế không lớn hơn vì sẽ chiếm chổ. Ghế nhỏ, chiếc bàn cũng nhỏ và chổ ngồi uống cà phê cũng nhỏ nốt. Người ta cứ túm chụm lại. Chân tay thu hẹp đến mức co rúm người. Bàn này sát bàn kia như thể nếu không như thế sẽ làm hương cà phê bay mất vậy.

    Ly cà phê ở quán Long trông thô thiển ghê. Một tẹo nước cà phê màu nâu nhạt nằm sát đít ly, bên trên là vài cục đá to tướng. Trong cái ly ấy, hương vị cà phê đánh vật với nước chảy ra từ đá tan để giữ lại hương vị. Kẻ sành uống thì nên dốc ngược ly mà nuốt trọn chút cà phê ấy vào người kẻo sẽ mất đi mùi vị. Vậy là hết. Không cà phê, chỉ còn chiếc ly trống lốc thơ thển những cục đá đang tan chảy.

    Chỉ có vậy mà Cà phê Long vẫn đông kinh khủng. Đông đến mức choáng ngợp. Mười mấy năm lang thang dọc đất nước để uống cà phê, tôi chưa bao giờ được gặp một quán cà phê cóc nào đông người như cà phê Long ở Đà Nẵng. Sự đông đảo ấy vượt quá ngoài sự tưởng tượng của tôi. Trong một không gian chật hép tầm 60m2, người ta ngồi chen chúc, giành nhau từng khoảng trống, chịu sự nghèo túng của cảm xúc thư giãn để được hưởng một không khí đặc quánh mùi thuốc lá, mùi hơi người. Nghĩ cũng lạ: người ta đến cà phê Long như thể cuộc đời quá ngắn ngủi cảm xúc, phải giành giật nhau cái không gian được ngồi cùng nhau. Rồi người ta ngồi đấy thật lâu, như cuộc đời quá dài, chẳng biết làm gì cho hết.

    Lần đầu tôi đến Cà phê Long, tôi bực bội. Tôi cứ ngồi và thắc mắc những câu hỏi có trong đầu một kẻ từ Sài Gòn – nơi vốn có đủ thể loại quán cà phê. Tôi nhìn mọi người trong quán, nhìn từng khuôn mặt để tìm kiếm cái cảm giác bực bội tương tự nhưng tuyệt nhiên không. Ai cũng có vẻ hài lòng, chấp nhận một cách thanh thản. Thoải mái như thể được tận hưởng cái khoái cảm của cuộc đời mỗi khi đứng trước biển rộng. Ly cà phê trên bàn vơi đi nhanh mà chẳng ai buồn chú ý. Họ ngồi nhìn ra đường phố, nhìn vào mặt nhau, nói với nhau những điều nhỏ nhặt của cuộc sống. Họ thư giãn bằng các câu chuyện vừa nhặt nhanh của ngày hôm qua hoặc ngay trên đường đi đến quán. Cái nhu cầu trao đổi thông tin thật là lớn dù đôi khi cả một câu chuyện dài ở quán Cà phê Long chẳng có tí gì liên quan đến họ.

    Một quán nhỏ như vậy nhưng cà phê Long vẫn là thương hiệu nổi tiếng nhất Đà Nẵng. Từ 30m2, mới đây ông chủ Long đã mở rộng diện tích lên gấp đôi mà xem chừng vẫn không đủ. Cái quán nho nhỏ ấy đã giúp cho thương hiệu cà phê Long lớn nhanh, trở thành đầu mối phân phối cà phê bột khắp Đà Nẵng. Ong chủ Long cũng rủnh rỉnh tiền bạc để xây dựng một quán cà phê hoành tráng mang tên Bảo Nam Trân ở gần đó. Quán Bảo Nam Trân được xây dựng với số vốn khổng lồ, bằng cách chất liệu đắt tiền và chắc hẳn nó được “nuôi sống” bằng chính quán cà phê nho nhỏ kia.

    CÁI THÚ CÀ PHÊ CÓC Ở ĐÀ NẴNG

    Quán như kiểu Cà phê Long thì ở Đà Nẵng có vô số. Đường phố nào cũng có quán. Người ta có thể uống cà phê bất cứ đâu chỉ cần vài bước chân. Phong cách uống cà phê theo kiểu Đà Nẵng ấy cũng là một nét đặc biệt. Người ta hẹn nhau ở quán. Đọc báo ở quán. Trao đổi tin tức làm ăn ở quán. Quán cà phê ở Đà Nẵng nhiều đến mức tôi có thể gọi đấy là thành phố của quán cà phê. Nhiều đến mức vấn đề này từng được chuyển thành một đề tài mang tính xã hội: liệu quán cà phê nhiều như vậy có phải là biểu hiện của tình trạng thất nghiệp lớn không?

    Đứng ở góc độ của một người đã lục lọi nhiều quán cà phê khắp đất nước, tôi phủ nhận câu hỏi đó. Mỗi thành phố, mỗi địa phương ở Việt Nam có một cách riêng để tiêu pha thời gian hoặc để cảm thụ cuộc sống. Tại Đà Nẵng, uống cà phê trở thành một thứ thói quen đang được nâng dần thành văn hóa uống cà phê tại quán. Người ta đến quán như một mặc định trong giao tiếp và trong việc khởi động một ngày mới. Ay là thói quen đã được hình thành từ lâu. Sự thành công rực rỡ của cà phê Long có thể giải đáp câu hỏi ấy. Nếu không phải là thói quen, nếu chỉ đơn thuần người ta uống cà phê chỉ vì thất nghiệp thì cũng chẳng ai dại gì giam mình vào sự bức bối đến mức tù túng ấy ở cà phê Long. Ngồi nhiều lần ở quán Long, tôi cảm nhận một điều: vì người Đà Nẵng nói riêng và người xứ Quảng nói chung rất ưa chuộng việc biểu đạt thông tin qua nói chuyện nên họ cần được gặp nhau, cần được trao đổi với nhau. Cái nhu cầu đó là ngọn nguồn của số lượng khổng lồ các quán cà phê ở Đà Nẵng vậy…

    HỒ VIỆT TÂM

    Mình nhớ mang máng cái vụ mấy quán kiểu ni rồi hỏi bé kẹo, ai dè con bé cũng tò mò rùi tìm mà hổng thấy....Éc éc, hôm ni tìm được bài ni, post lên cho ace coi, ai chưa ghé....nhớ nhanh chân.
    Candy likes this.
  10. thinhchua Thành viên

    Tới ĐN k đc nhiều, khoảng đc chục lần,ở lại cũng k đc nhiều lắm.Nhưng ĐN vẫn có 2 quán cafe mà mình rất thích.
    QUán Điểm Nóng nằm trên đg j đó, nó làm mình mê khi lần đầu tiên chân ướt chan ráo đi xa nhà lần đầu tiên trong đời.
    nhưng có lẽ thích nhất và ấn tượng nhất là quán cafe j đó( k nhớ rõ tên) nó nằm trên đg đối diện bến xe ĐN, hình như gần Sao xanh thì phải.Ấn tượng vì cafe,vì 1 góc lạnh của tháng 11 và đặc biệt về con bà chủ quán(phục vụ cafe luôn) học năm 2 Duy Tân (89) xinh cực kỳ :d.Rất xinh, nói chuyện rất vui và cười rất đẹp :dMấy anh ở ĐN nên tới đây đi, gặp là k muốn về luôn :))
  11. hoanganhdha Thành viên

    Long nằm ngã tư Lê Lợi - Quang Trung, đối diện qua đường Quang Trung có CF An, miềng hay ngồi An hơn Long, thói quen từ hồi sinh viên đến chừ, ngồi vỉa hè quán An, ngó người đi đường, thi thoảng đèn đỏ lại đc ngắm mấy em nữ sinh Phan Chu Trinh ;))
    Bữa ni thì cứ hay ngồi Starry tán phét với ku Hồng
  12. My 2! Thành viên

    ===>>nói đại là caffe cóc cho rồi!!sụng xẹeng!
  13. zom Thành viên

    haha,đúng đó,hội của zom tối nào cũng ngồi quán cóc có lẻ 9h30 mới về phòng,hjhj,vừa có cfe uống vừa bổ mắt nữa,nâng cao kỉ thuật tia gái,kaka
  14. Elnino Thành viên

  15. Amoled Thành viên

    ở đà nẳng tui thấy quán hoàng gia ở đường bắc đâu_hải châu uống củng được đó chứ. nhưng nằm ở vị trí hơi khó tìm.uống ở đó xong mà ra biển thanh bình xem phim hàn quốc thì hết chổ chê luôn.
  16. Candy Quản lý Diễn đàn

    May_ Nguyễn Thị Minh Khai

    Ko quá ồn ào, nếu so với vị trí này ngay bên khách sạn..lang thang lại chẳng để ý tên. Đầu đường Nguyễn Thị Minh Khai, số 02B ( nếu trí nhớ 2 lần ghé qua đủ tốt :) ).
    Kô tên tuổi, rất nhẹ nhàng từ không gian vô cho đến người phục vụ. Một kiểu cà phê gia đình.
    Ấn tượng lối vào, có thể nói là hẹp với những cây trúc đc ép sát bờ tường, một vài mần măng lú nhú ( muốn sờ, và có ý định vặt <== Xấu tính :d ). Lối vô đủ để 2 người đi song song, hơi hẹp cho kẻ thứ 3, 4 :). Trúc được ép vòm bên trên, ai cao quá ắt phải lúi cúi :). Bước vào là một khoảng không gian xanh, với rất nhiều những cây cảnh chạy dọc bờ tường bao bọc...Thích cái cây chuối bự chảng lá..ngồi từ góc trong cùng nhìn ra lối vào :). Cách bài trí ko đặc biệt, cà phê bình thường, người phục vụ nhiệt tình, có wifi. Tếch bật với không gian bên ngoài...
    Địa điểm để muốn ngồi một mình lý tưởng :)...vì quán khá vắng!
    Lượn lặt.....tích cóp cf ĐN!

  17. Kent Thành viên

    Bạn Candy sau ni làm nghề PR thì good:-??
  18. Kent Thành viên

    Mình hay ngồi ở Vi Lan- Lê Hồng Phong nghe nhạc, hoặc Young- Trần Phú chơi "đồ đoàn" ^^
  19. Candy Quản lý Diễn đàn

    Nguyệt ca viên cf!

    Nằm trong con hẻm Mai Hà! ( Mai Hà cũng là một quán cf ^ ^ )
    Con hẻm này có khá nhiều quán càphê loại hình cf vườn có wifi, Dư âm, Nguyệt ca viên, Bách khoa viên , Thanh Tâm ..:-? còn nữa ko ta? :d
    Nguyệt ca viên nằm bên tay phải, đi vào tầm 10m...
    Một lối vào đủ dài dựng 1 dãy xe tầm 20- 25 chiếc ( hoặc nhiều hơn thế ).
    Chia 2 dãy nhà, với tay trái vào là một hồ cá nhân tạo, với đám bèo li ti, hứng những dòng nước từ bức tranh đá ốp sát tường... dãy nhà trái với hình tượng trống đồng, và một bức tranh vừa nhỏ ốp sát tường. Nếu ngồi quay lưng với đối vào, sẽ ko thấy đc hồ cá, nhưng bù lại đối diên bạn là một cây dây, đang uống nứoc mát rượi, dường như nước và màu xanh của lá sẽ làm bạn cảm thấy rất nhẹ nhàng... Dãy nhà đâm thẳng chỉ nhìn chứ chưa ngồi ở góc đó :). Cây trong Nguyệt ca viên ko quá lớn, nhưng đủ làm người ta thấy thoải mái.....Ánh sáng của Nguyệt ca chủ yếu là những chiếc đèn gốm, hắt ra, mang lại sự ấm ......
    Nhạc: ko ồn ào, đa phần Trịnh...đủ để lắng người và thư giản...
    Có nhiều lựa chọn cho tâm trạng, 1 góc khuất nếu muốn một mình, 2 người và một nhóm bạn...
    Đồ uống, đắt nhất giá 14k, rẻ nhất 6k ...phục vụ hơi đáng buồn ;)) gọi thêm đá mà nữa tiếng sau mới có :d. Chị chủ cười rất xinh và thân thiện...
    Lang man cf !
  20. hoanganhdha Thành viên

    Giang hồ xưa nay tại HK vẫn gọi là hẻm Hoàng Kim (tên quán cũ), đổi mấy lần tên cũng kêu rứa, 9 năm lần đầu nghe ng khác đặt lại tên con hẻm :|
    Ngày ni - cũng mới ngồi Starry lên :))

Share This Page