Nếu mai em chết...anh có buồn không!

Thảo luận trong 'Những câu chuyện tình yêu.' bắt đầu bởi kute.vip.pro, 17/3/11.

  1. kute.vip.pro Thành viên

    Em thật sự đau, thật sự điên...Cần một cái gì đó, một cái gì đó giúp em thoát khỏi cái cảm giác này. Và anh, kẻ tàn nhẫn, vẫn bình thản, trước nỗi đau cùng quẫn của em.

    Em, kẻ vẫn cho rằng chỉ có những người điên, quá yếu đuối mới có thể tự tử. Em, kẻ vẫn luôn tự hỏi tại sao người ta có thể tự tử và chết được. Họ nghĩ gì? Họ điên à? Nhất là những người tự tử vì tình. Em vẫn luôn tự hỏi, tại sao họ có thể làm vậy? Do bế tắc chăng? Mệt mỏi chăng? Một người sau một đêm trắng tay chăng? Hay phút quẫn bách mà họ làm liều? Tại sao ta có thể chết, bỏ lại những người xung quanh ta, bố mẹ ta, người thân của ta. Đau khổ đến cùng cực?

    Đúng, ai đó đã nói chết là hết, là sự giải thoát của mệt mỏi. Ta chết đi, ta không còn cảm giác đau nữa. Ta bỏ lại người thân của ta, người yêu của ta một nỗi đau không thể nào xóa nhòa.

    Em, kẻ đã từng nghĩ như vậy. Thế mà ngày hôm nay, ngồi đây, em vẫn nghĩ được thế. Nhưng... Phải chăng chết là được giải thoát? Có thoát khỏi cái kiểu sống không bằng chết này không? Có thoát khỏi cái cảm giác đau đớn này không? Em thật sự đau, thật sự điên...Cần một cái gì đó, một cái gì đó giúp em thoát khỏi cái cảm giác này. Và anh, kẻ tàn nhẫn, vẫn bình thản, trước nỗi đau cùng quẫn của em.

    Ai đã từng nói, bỏ qua đi, quên quá khứ đi, quên anh đi, như anh chưa bao giờ xuất hiện trong đời em. Đúng là phải quên, nhưng làm thế nào để quên đây? Chẳng nhẽ em lại tìm đến cái chết?

    Em, đã từng nghĩ, mệt mỏi quá, lên một tòa nhà thật cao nhé, rồi nhảy xuống. Tận hưởng cái cảm giác bay, và chỉ vài giây thôi... Mãi mãi là sự than thản, là sự bình yên mà em đang tìm kiếm. Nếu vậy anh có đau không anh?

    Em, đã từng nghĩ, đau khổ quá, lên cầu Chương Dương nhé, rồi nhảy xuống. Cái gió lạnh táp vào mặt, cái cảm giá phiêu lãng như đang đứng ở bờ biển, mênh mông và bát ngát. Chỉ vài phút thôi, em sẽ quên hết, em sẽ không phải dằn vặt vì ngày mai mình sẽ sống như thế nào. Nếu vậy anh có xót xa, có chạnh lòng về em không?

    [IMG]

    Em là gió, thoảng qua anh, nhẹ nhàng, lành lạnh nhưng buồn hiu hắt!

    Em, đã từng nghĩ, bế tắc quá, em cần một lối thoát, sức chịu đựng của em hết rồi. Một giấc ngủ và ko bao giờ thức dậy nhé. Trong cái ảo ảnh đó, sẽ là anh, là em, là ký ức, là hạnh phúc...Và chập chờn đôi mắt đau thương của bố, của mẹ, của bà... Em lại khóc... Nhưng không phải khóc vì anh đâu. Khóc cho bố mẹ, cho những người yêu quý em. Khóc vì một đứa ngốc nghếch như em giờ đang ngồi nghĩ xem mình chết như thế nào. Nếu vậy anh có ân hận vì những gì anh nói với em không?

    Một cái chết khác nhé, một cái chết mà nếu nó có là hiện tại. Em sẽ chẳng ngần ngại mà đồng ý với tử thần. Một chiếc xe tải, lao nhanh trên con đường nhé. Anh đứng đó, và em, đẩy anh ra nhé, thế thân mình vào đó nhé. Giữa cái ranh giới sinh tử, giữa sống và chết, em có đủ can đảm lao ra vì anh không? Em biết, mình làm được. Không phải cái lý thuyết rằng em sẽ chết vì anh, anh sẽ chết vì em... Nhưng đúng là vậy đấy anh ạ.

    Một cái chết nhé, một cái gì đó quá đau thương nhé. Một cái gì đó làm tổn thương anh mãi mãi, làm anh không bao giờ quên được em nhé. Nếu vậy anh có yêu em nữa không anh? Có để cho tình yêu trở lại như ngày đầu tiên không anh? Khi tình yêu trở về, em sẽ là nấm mồ xanh, anh là chàng trai đó nhé? Chàng trai cầm bó hoa baby trắng, đôi mắt lặng ngắm nhìn xa xăm. Thế có phải là đau khổ không? Thế là anh bù đắp cho em tất cả đau khổ em đang phải chịu đựng nhé? Thế là trả hết đau thương cho anh đấy. Và thế là ta vẫn mất nhau....

    Nếu như chiếc xe tải đó không giết được em, nếu như là em sẽ thức dậy? Anh òa khóc và nhận ra rằng, anh vẫn yêu em nhiều lắm? Anh chỉ nhất thời, chỉ là sai lầm nhất thời thôi? Về với anh em nhé? Về bên nhau và ta hạnh phúc. Xin lỗi... Em không cần một tình thương. Cái giá đó có đắt quá không anh? Để có được người mình yêu? Em cho nó là không đắt, nhưng đó không phải yêu thương. Và thế là ta vẫn mất nhau...

    Ngày hôm nay, khi mọi chuyện đã đi quá xa, khi mọi thứ chẳng thể trở lại như phút ban đầu. Em ghét cái mệnh đề "nếu"..., em ghét cái từ "nếu như", "giá như", "ước gì"... Phảng phất sự cô đơn, buồn tủi. Phảng phất, trong gió tiếng cô gái khóc... Phảng phất, hình người con gái lặng nhìn xa xăm mỗi chiều hoàng hôn.

    Có làm sao không khi chẳng thể thay đổi quá khứ. Và nếu có thay đổi được, thì ngoài kia, hàng nghìn kẻ muốn thay đổi hơn em... Và cuộc sống là một bi kịch sao?

    Thời gian, sẽ xóa nhòa mọi nỗi đau. Thời gian, sẽ giúp em trở lại cuộc sống bình thường như trước đây em chưa từng quen anh. Người ta đến, và đi trong cuộc đời khi nhận ra họ không dành cho nhau. Rồi cũng có một ngày, em không còn đủ thời gian, ngồi viết những dòng này nữa. Rồi cũng có một ngày, em quên nó đi vì cuộc sống quá hối hả. Sẽ viết ít đi, sẽ nhớ ít đi, sẽ đau ít đi... Và rồi cũng quên.

    Em là gió, thoảng qua anh, nhẹ nhàng, lành lạnh nhưng buồn hiu hắt!

    Nếu ngày mai em chết, anh có buồn không?

    By - Internet.


    DJ HOÀNG LEXUS, dolaaoMinhvip thích bài này.
  2. macro86 Thành viên

    "nếu mai em chêt.....a có buồn không' anh không buồn vì anh cũng sẻ chết cùng em khí đó không biết gì mà buồn nữa........
    kute.vip.pro thích bài này.
  3. kute.vip.pro Thành viên

    Câu ni nghe quen nè ;))
    Câu ni của nhiều bài quá rùi, tìm câu khác anh hí ;))
  4. Lãng Tử Quản Trị Diễn đàn

    Nếu một mai, 1 trong 2 phải chết
    Anh xin nguyện người chết sẽ là em
    Bên mộ xanh khắc mấy chữ thiêng liêng
    Con bạn em anh sẽ yêu tử tế :))
    ---------
    Nói vui rứa chơ mình đã chứng kiến thằng bạn thân trở nên như thế nào khi người yêu nó ra đi trong 1 vụ tai nạn... nó đã quỳ xuống khóc ngay giữa lễ tang...rồi xỉu luôn ở đó...sau đó nó bỏ học vào SG làm...cuộc đời xoay chiều từ đó...
    kute.vip.proVNZET thích bài này.
  5. kute.vip.pro Thành viên

    Đàn ông có phải thằng mô cũng tệ như thằng mô mô
    Dù vẫn biết rất nhiều thằng không đáng nhưng con trai đâu phải ai cũng xấu
    Nhiều người khi yêu, mù quáng quá, chỉ muốn dữ một nửa cho riêng mình
    Có người lại nhường hạnh phúc mình đang có để người mình yêu đc hạnh phúc
    Tình yêu làm con người ta khờ dại, điên rồ và không biết sẽ đi về đâu
  6. linhcophu113 Thành viên tích cực

    Vạn kiếp thiên thu yêu là khổ , thiên thu vạn kiếp khổ vẩn yêu :d
  7. Xiu Dai Ka Thành viên

    Uh
    Yêu khổ thiệt, quá khổ luôn
    Thấy yêu chi mà khi mô nước mắt cũng nhiều hơn là hạnh phúc á, dù biết nhiều khi hạnh phúc đến rơi nước mắt
    Nghịch lí quá à
    Giá như con người ai cũng biết trân trọng những gì mình có
  8. kute.vip.pro Thành viên

    Up 1 phát vì trong lòng đang tâm trạng và đọc lại thấy hay
    CÓ lẽ cuộc đời vẫn luôn là 1 chuyên đi dài
  9. kute.vip.pro Thành viên

    Lại up cho bài ni 1 phát nữa, vì thực sự miềng đã từng nghĩ rứa
    Miềng thật là Crazy :))
    Lãng Tử thích bài này.
  10. hungKingNo.1 Thành viên

    Một mai em chết anh............ anh đi lây vợ khác...... :))
  11. dolaao Thành viên

    Nếu ngày mai em chết, anh có buồn không?——>Em chết rồi còn ai tắm chung với anh nửa=))=))
  12. kute.vip.pro Thành viên

    Ôi trời, hết thuốc chữa rồi, cứ nghĩ anh không bao giờ tắm, té ra còn có chuyện tắm chung nữa đấy :)) =))
  13. DJ HOÀNG LEXUS Thành viên

    Nếu mai em chết anh trở về trên tay trắng khăn tang .Ðến bên em tâm sự đến canh tàn .Cho vơi nhẹ nổi niềm cô quạnh
    kute.vip.pro thích bài này.
  14. kute.vip.pro Thành viên

    Nghe ghê ghê .
  15. dolaao Thành viên

    Mộng mơ à! Chết rồi còn đâu nửa mà tâm với sự :)):))
    kute.vip.pro thích bài này.
  16. kute.vip.pro Thành viên

    Anh chỉ được cái nói đúng, thé mà X thấy anh cũng mộng mơ chán =))
  17. dolaao Thành viên

    Mộng gì vậy em..........có phải mơ về anh không;))
  18. truongson Thành viên

    Chết là chuyện của tạo hóa, yêu là chuyện cuộc đời
    Cuộc đời hay tạo hóa sẽ không quá nghiệt ngã với bất cứ một ai đâu, được cái này ta phải mất cái khác và khi mất cái này ắt ta sẽ được cái khác
    vui lên bạn :)

Chia sẻ trang này