Gió Lào cát trắngXuân QuỳnhNgọn gió Lào cát trắng của đời tôi Tôi của cát của gió Lào khắc nghiệt Trong gió nóng những trưa hè ngột ngạt Mẹ ru tôi hạt cát sạn hàm răng Vừa lớn khôn tôi đã biết đào hầm Dưới bom đạn gió lào vẫn thổi Và trên cát lại thêm cồn cát mới Có mặt trời như bành xe Cuộc đời tôi có cát chở che Khi đánh giặc cát làm công sự Máu đồng đội và máu tôi đã đổ Trên cát này mà gió quạt vừa se Cây tôi trồng chưa đủ bóng che Bom giặc cắt lá cành tơi tả Củ khoai ở đây nhỏ hơn củ khoai cánh đồng màu mỡ Trái mãng cầu rám vỏ - gió đi qua Đọng nắng thôi, cát chẳng đọng mưa Bàn chân lún, bàn chan thêm bỏng rát! Gió giữa cát, giữa những ngày ác liệt Tôi nghĩ về tha thiết một màu xanh Một rừng cây trĩu quả trên cành Tôi vui góc và tay tôi sẽ hái Nhà của tôi, tôi sẽ về dựng lại Ánh ngói hồng những khuôn mặt mai sau. Em mới về em chưa thấy gì đâu Chỉ có cát và gió Lào quạt lửa Ngọn gió bỏng khi đi thành nỗi nhớ Cát khô cằn ở mãi hoá yêu thương. Dẫu đôi khi tôi chửa bằng lòng Với cái cát làm bàn chân bỏng rát Với cái gió làm chín lừ da mặt Mảnh đất cằn khoai sắn ít sinh sôi Tôi sẵn lòng đem hiến cả đời tôi Cho cát trắng và gió Lào quạt lửa. ............................1969...............
Quảng Trị Quảng Trị Vĩnh Mai Cái tên Quảng Trị hiền lành Mỗi lần đọc lên nghe như lửa bốc, Nhát dao đang hằn ngang mình Tổ quốc Chính cắm vào lòng Quảng Trị yêu thân Nhát dao nơi đây đau gấp hai lần. Quảng Trị, quanh năm cơ cực Hết mùa gió nam hừng hực Tới ngày tầm tầm tã mưa tuôn “Măng giang nấu cá ngạnh nguồn” Câu hát cũng ngùi ngùì tủi tủi. Nhưng Quảng Trị sao mà gần gũi! Từ ngày đất nước chia đôi Sông Thương đương lững lờ trôi Vẫn ngỡ dòng sông Vĩnh Định Bãi bể Sầm Sơn lấp lánh Trông sao giông giông giống Cửa Tùng Quả dứa chợ Sòng, khói thuốc A Bung Mười mấy năm rồi vẫn thèm vẫn nhớ. Cả cuộc đời tôi như vỡ Quá khứ, tương lai ngăn cách đôi đường Khi nhìn bảy nhịp Hiền Lương Hai màu đỏ xanh sống sượng… Tháng bảy lại về cùng hàng hoa phượng Khẩu hiệu đấu tranh căng sáng bên tường Những bước chân người rầm rập xuống đường Lại đưa tôi trở về Quảng Trị Tôi lại về hàng dơng Mỹ Thuỷ Trên dòng sông Thạch Hãn xanh trong - Đò em lên xuống Ba Lòng Giọng hò mười hai năm trước Nay lại ngân trên sông nước Theo đoàn cán bộ về xuôi Những ngày đen tối qua rồi Quảng Trị đã trở thành một kho thuốc nổ Những đoàn quân rầm rộ Mang ánh sáng trở về Cùng bãi cát đồng quê Đêm đã khuya rồi tôi vẫn còn ngồi thức Nghe Quảng Trị rũ cuộc đời cơ cực Và nghe ngày mai rạo rực trong lòng Quá khứ tương lai nguyên vẹn một dòng .