Mưa... Mưa bất ngờ tuôn ào ạt, xối xả. Bất ngờ như đã bao lần bất ngờ ... Mưa... hàng ngàn giọt fa lê rơi xuống từ ngàn ko, long lanh... long lanh soi vào kỉ niệm. để cái lạnh đâu đó len lén rót vào lòng tê tái, bất giác giật mình tớ mới nhận ra... Mưa... Chiếc ô màu đỏ rơi xuống mặt đường ngập nước lung linh fản chiếu ánh đèn vàng lạnh lùng trên cao kia mà ngày ấy tớ cứ tưởng rất ấm áp... Mưa...Rơi xuống chiếc ô những thanh âm kì lạ - bùn thảm lạ lùng! Những thanh âm mà ngày ấy tớ cứ tưởng là trong veo, là thánh thót. Tớ cứ ảo tưởng thế về mưa. Tớ cứ thích thú khi đi trong mưa. Mưa mang đến cho tớ những niềm vui con trẻ diệu kì... Mưa... và cậu đến, bất chợt như cơn mưa rào kia vậy! Cùng chiếc ô màu đỏ, mỉm cười: " trong mưa, màu đỏ là màu đẹp nhất"... Mưa... Tơ đứng trong mưa, để mặc nước mắt rơi cùng mưa. Sẽ chẳng ai biết đâu, ko ai bít là tớ đang khóc đâu, cậu ạ! Trong mưa, tớ tìm thấy nơi trú ngụ của lòng mình, của tâm hồn mình. Cho tâm hồn mình một chút bình yên... Mưa... Ko bít tự bao giờ, mưa và tớ dường như đã hòa làm 1. Tớ lắng nghe từng thanh âm bùn bã trong fím đàn và bài ca mưa hát, và cũng chỉ mình mưa thôi - lắng nghe được những thanh âm đó trong từng giọt nước mắt của tớ. Ngân nga... ngân nga... Mưa... rồi mưa tạnh bất ngờ, như chưa từng đền vậy! Cũng giống như cậu, bất ngờ đến bên tớ trong 1 fút giây nào đó - fút giây đẹp nhất trong cuộc đời tớ - rồi cũng lại bất chợt rời xa tớ... Mưa tạnh rồi. Cậu đi rồi...chỉ còn mình tớ lặng lẽ nhặt từng fím mưa thánh thót ngãy xưa đã vỡ tan trên mặt đường ngập nước - soi bóng mình tớ và chỉ mình tớ mà thôi - ghép lại, ghép lại... Và cứ thế.... Mong lắm được nghe những thanh âm trong trẻo như ngày ấy... Tớ đã cố hết sức rồi, sao vô vọng vậy mưa ơi?
éc, có phải con em tui kg trời ? hôm nay romantic dữ vậy ? tên nào xấu số mới gặp phải nó !! cầu chúa phù hộ cho ku đó