:lol: đang tìm một số quán ăn ở Hà Nội thì thấy có một số bài nói về ăn uống ở Hà Nội nên post lên chia sẽ anh em ở Hà Nội. :lol: PHỞ HÀ NỘI 1.Phở Bát Đàn: 49 Bát Đàn , trả tiền trước, tự bưng bê(cái bọn củ chuối, rất ghét) 2.Phở Lý Quốc Sư: 2 Lý Quốc Sư, tiền trước, tự bưng bê (lại cái bọn củ chuối). 3.Phở Lý Sáng: 2 Hàng Gà, hương vị khác biệt so với các nơi khác. 4.Phở gà: 34 Lê Văn Hưu 5.Phở gà: Trên đường Quán Thánh đoạn vườn hoa Hàng Đậu, chỉ bán sáng, rất ngon, rất đông. 6.Phở xào: cạnh hàng phở Bát Đàn đã nói ở trên, ngon, đông. Phở bò: phố Ấu Triệu (sát tường Nhà Thờ lớn), cuối đường Bà triệu, Bát Đàn, Lò đúc 7.Phở chua ngọt: 17 Lương Văn Can 8.Phở gà: Nam ngư, Tuệ Tĩnh (gần ngã tư với Thể Giao), ngã ba Đõ Hành- Yết Kiêu (ăn bộ phận nào của con gà cũng ok), 32 Lê Văn Hưu, Lý Quốc Sư 9.Phở bò: Hàng Cót (ở gần đầu Phan Đình Phùng) 10.Phở tái lăn: 13 Lò Đúc 11.Phở sốt vang: 39 Tôn Đức Thắng 12.Phở sào: Quốc Tử Giám 13.Phố Đinh Liệt có món Phở vị Hủ tíu (vì cửa hàng đó phục vụ lẫn lộn cả hai loại) 14.Phở Thịnh Hàng Bột
Phở Ấu Triệu là quán nhà bạn tôi.Chưa đến ăn lần nào nhưng chắc chắn được miễn phí. Sướng.Quán này ngon nổi tiếng đấy.
<div class='quotetop'>(ta_la_hehehaha @ Jan 14 2006, 03:52 PM) [snapback]2889[/snapback]</div> mydream nghe mọi người khen quán phở chua ngọt ở Lương Văn Can lắm lắm. To ta_la_hehehaha: Lúc mô đến Ấu TRiệu cho mydream bám đuôi với.hehe
Thịt Chó - Gâu gâu 1. Bờ đê sông Hồng, khu vực Nhật Tân. Chỗ này mát, quang cảnh đẹp. Rượu truyền thống nếp đục, uống cả chai không say. Có thể gọi rượu Vodka VN. 2. Bờ đê sông Tô Lịch khu vực Cầu Giấy quán Nam Hải (hay là Hải Nam ? ). Chỗ này ngon, đông đúc, hơn bẩn một tí. Rượu truyền thống nếp đục, San Nùng, rượu thuốc (nước thứ 10), Vodka VN. 3. Bờ đê sông Nhổn, khu vực Cầu Diễn. Rất ngon, quán hơi nhỏ, theo kiểu thôn dã. Rượu truyền thống nếp đục, rượu cuốc lủi nút lá chuối, 45-50 độ, không say không về. Mèo - Hổ nhà Quán Tiểu Hổ, đường Giải Phóng, khu vực gần trường KTQD. Ngon, rượu Tiểu Hổ Ngọc, rượu thuốc các loại. Dê - 2 con dê qua cầu 1. Quán Dũng Râu, đường Láng Hạ cạnh rạp chiếu phim Quốc Gia. Đông, ăn cũng được. Rượu tiết dê, ngọc dương, rượu trắng (loại này nhạt thếch), Vodka VN. 2. Quán Nhất Ly, đường Giải Phóng, gần bệnh viện Bạch Mai. cũng ngon, ăn xong có gì vào viện luôn. Rượu tiết dê, ngọc dương, rượu trắng (loại này cũng nhạt thếch, trong phố rượu trắng giống nhau ), Vodka VN(quán Nhất Ly có 3 địa điểm, ngoài chỗ này còn có ở Lý Quốc Sư, ở gần vườn hoa hàng Đậu)
<div class='quotetop'>(CNCCOM @ Jan 15 2006, 03:40 AM) [snapback]2929[/snapback]</div> Quán Lẩu dê Nhất Ly còn có 1 quán ở phố Hàng Cót gần vườn hoa Hàng Đậu.còn quán thịt chó ở gần sông Tô Lịch tên là Nam Hải. Lẩu dê còn 1 quán tên la Dê Ninh Bình ở 35 Đào Tấn quán này ăn cũng khá ngon đặc biệt là món dê tái chanh.
Quán nhậu 1. Quán nhậu: (đồ nhắm: chuyên đề bò) đầu Đội Cấn - đối diện bảo tàng 2. Quán Bia cây bàng ngã 3 Lý Quốc Sư - Chân cầm ngồi vỉa hè phố cổ như Tây ba lô, nhiều món ăn lạ, sướng nhất là món lẩu chim, giá bình dân 3. Bia hơi, 19 Bùi Thị Xuân phục vụ theo sở thích (thịt chó , Baba, Chim cò các loại .. không có đi mua hộ) 4. Phương Nguyên/Phượng Hằng/Phương Thúy, Quảng Bá (Giá hơn bìnn dân) 5. Bán đảo Tây hồ, 292A Lạc Long Quân 7535388 6. Green Tomato, 115 Trần Hưng Đạo 9420325 7. Nhậu, Cửa Nam, Hai Bà Trưng 8. Quán nhậu bên sông, Phúc Tân 9. Bia hơi A2/Pacific, Ngọc Khánh 10. Chương Dương Quán Lá, 138 Nguyễn Văn Cừ 8273109 11. Bia Lan Chín, Tông Đản 15. Hải Xồm, Giảng Võ (nhậu có văn hoá- ko xô bồ!) 12. Lẩu dê Nhất Ly, số 1 Hàng Cót ngon rẻ có mòn Lầm ăn cực ngon, nướng cũng được. Thoáng mát không hôi như mấy quán ở Láng hạ 13. Các món nhậu, Ngõ Tạm Thương, rất nhiều món, rượu rất ngon, một chỗ rất tuyệt cho bạn bè hàn huyên tâm sự.
<div class='quotetop'>(CNCCOM @ Jan 16 2006, 05:12 AM) [snapback]2971[/snapback]</div> Hic, oan cho mydream quá. Bài về mấy quán lẩu dê của Ông ngoại BCCB mà, CNC đọc không rõ lại đem đi gán cho mydream vậy.
Bám đuôi tui á.Hehe,ok thôi.Chuyện nhỏ.Chỉ có điều tự trả tiền phở đi.12 nghìn một bát đấy bé mydream. Tui chỉ khoái ăn pizza thôi. Nhất là quán Perperoni .Pizza gà ở đấy chua chua ngọt ngọt ngon quên sầu. Một mình tui ăn hết một pizza cỡ vừa này.
Rắn - bò trườn lạng lách Lệ Mật, Gia Lâm, Hà Nội. Toàn quán gia truyền. Rượu ngọc xà, rượu mật, tim rắn còn đập, rượu nọc rắn (cái này thì phải biết mới xin được, vớ vẩn là không kịp đến bệnh viện). rượu uống miễn phí, chủ nhà tiếp rượu nói chuyện. Hải sản Ăn xong là bơi được 1. Tống Duy Tân, nhà hàng Ngọc Sương. Tôm, Cua, ghẹ, sò, cá. Rượu thuốc, sâm, rượu nếp (nhạt lắm) rượu Vodka VN. 2. Tô Hiến Thành. Tôm, Cua, ghẹ, sò, cá. Các nhà hàng Thanh Hoá, thật có, rởm có. Nhưng ở đây rất nhộn nhịp không bao giờ thiếu hàng. Rượu thuốc, sâm, rượu nếp, Vodka VN 3. Cầu Gỗ, Tôm, Cua, ghẹ, sò. Một quán vỉa hè, cũng ngon, tiện, thưởng thức sương rơi buổi tối. Rượu thuốc, rượu nếp. 4. Đầu Hàng Bún, sát phố Phan Đình Phùng Tôm, Cua, ghẹ, sò, cá. 1 quán khá to, chỉ có rượu Tây và rượu Nhân sâm Hàn Quốc 5. Ngã tư Trần Phú - Phùng Hưng lẩu các loại , gầu ,hải sản ,cá ... Phở cũng ngon ( phở bắp ,sốt vang) Giá cực bình dân lúc nào cũng đông đúc như cái chợ 6.Đường Ngọc Khánh, đối diện chéo từ DSQ Thuỵ Điển. Rất sành điệu, rượu thuốc gia truyền, uống say được. 7.Cá hồi. Đường Tầu Bay, phía Ngã tư Vọng. Cá hồi các món, đặc biệt là gỏi cá hồi, rất được. 8.Đại Thống 23 Lý Thái Tổ ( Nhà hàng ) 9. San Hô 58 Lý Thường Kiệt 9349184 9345289 ( Nhà hàng ) 10. Kim Anh 26C Phan Chu Trinh 9439568 11. Hương biển Thanh Hóa Tô Hiến Thành 12. Sầm Sơn 77 Dốc Bác Cổ 8250780 8257191 ( Nhà hàng ) 13.Phố Biển 14 Tràng Thi 9285757 9285756 ( Nhà hàng ) 14. Biển Nhớ 2B Tràng Thi 9286265 9286265 ( Nhà hàng ) Các món đặc sản loại này ngon nhưng nên ăn hạn chế 1. Nem Phùng : 30 Hàng Bún , 30000 đồng/suất. 2. Nem Tai bà Hồng , Hàng Thùng. 3. Bánh giò : Lương Định Của. 4. Nộm bò khô : 25-27 Hồ Hoàn Kiếm, 4000 đồng/suất.(thực ra ở Hàm Long ngon hơn, chỉ bán chiều) 5. Nem chua nướng : ngã 4 Hàng Bồ-Hàng Bạc, chỉ bán tối. 6. Bánh trôi Tầu: 30Hàng Giầy, 5000đồng/suất, quán của Nghệ sĩ Phạm Bằng. 7. Bánh gối : 52 Lý Quốc Sư,5-7000 đồng/suất . 8. Bánh rán mặn : 52 Lý QUốc Sư 5-7000 đồng/suất ( thực ra ở ngã 3 Thuỵ Khuê - Lạc Long Quân ngon hơn rất rất nhiều, rẻ nữa). 9. Bánh đúc: 8 Lê Ngọc Hân, 2000 đồng/suất, ch ỉ bán chiều. 10.Bánh cay: Ngõ ĐInh Liệt, 100đ/cái. 11 Ô mai mơ, ô mai sấu, đủ loại ô mai trên đời ở 11 Hàng Đường Ốc 1. Ông già : 31 Tô ngọc Vân 7000đ/suất. 2.Phương Nguyên: Tô Ngọc Vân. 3. Đức Mười : Liễu Giai ( ốc luộc riệu cỏ ) 4. Ốc luộc lá chanh: 1 Đinh Liệt 7000đ/suất ; Ngã 3 Quan Thánh-Phan Huy Ích. 5. Đầu Hàm Long đối diện nhà Thờ bán từ tối đến 12h ( nước chấm khỏi chê) 6.Quán cay.(gần trường Giảng Võ cấp 2, hồ Giảng Võ) Phục vụ các thể loại ốc, từ xào dừa, đến luộc, đến nướng..chẹp chẹp...ngon ngon Bún chả 1.Bún Chả Hàng Mành : 1 Hàng Mành,10000-15000đ/suất, ngon, nổi tiếng. 2.Bún Chả Sinh Từ : 80 Nguyễn Khuyến,10000-15000đ/suất, ngon, nhưng ồn ào. 3..Bún Ngan: 73 Hai Bà Trưng, 5000đ/bát, ở đây có rất nhiều món về ngan. 4..Bún bò: 67 Hàng Điếu 8000đ/suất, ngon, đông. 5.Bún Thang: 29 hàng Hành, ngon.12000 / bát 6.Bún đậu: Lò Sũ, 5000đ/suất, quán lề đường 7. Bún riêu cua: cuối phố Phan Bội Châu, cực ngon, rất đắt, đông, bán cả ngày 8.Bún cá: 5 nguyễn Trường Tộ, 5000-7000đ/bát, quán dân dã, ngon
Các chủ nhà hàng đưa Hà Nội vào tương lai Hà Nội đang và sẽ có những món ăn đáng để tự hào. Matt Gross vừa có bài viết thú vị về ẩm thực Hà Nội trên tờ New York Times. Ngạc nhiên món cá kho Cá kho là một trong những món ăn Việt Nam dễ làm nhưng lại rất khó đối với các đầu bếp muốn tạo dấu ấn riêng của mình trong đó. Tựu trung lại, cá kho là cá được hầm kĩ trong nồi đất. Nhưng cái khó là ở chỗ nên chọn loại cá nào để nấu; nước kho cá màu nâu nhạt phải có độ mặn ngọt như thế nào và cần bỏ bao nhiêu hạt tiêu thì vừa. Như tôi biết, đã có một cuộc tranh luận với rất nhiều cách giải quyết đúng và sai nhưng vẫn chưa ngã ngũ trong việc tạo nên một món ăn có thể được ghi nhớ mãi. Trong chuyến thăm Hà Nội gần đây - chuyến đi đầu tiên của tôi đến nơi này kể từ năm 1997 - tôi đã rất ngạc nhiên khi được nếm một món cá kho mà tôi sẽ không bao giờ quên. Cá mềm và thực sự vẫn giữ được nguyên hương vị. Nước kho cá thì béo ngậy, đậm đà và khiến tôi suốt cả đêm phải nhỏ nước miếng mỗi khi nghĩ đến bữa cơm dẻo thơm hương vị quê mộc mạc. Tôi không thể định nghĩa theo ngôn ngữ hàn lâm về món cá kho Việt Nam. Nhưng đó là món ngon nhất tôi đã từng được ăn trong một thời gian dài. Sự thích thú của tôi còn xen lẫn cả sự ngạc nhiên bởi tôi đã có mặt tại Hà Nội, một thành phố 996 năm tuổi, nơi các đầu bếp (theo kinh nghiệm của tôi) thích áp dụng cách nấu nướng của miền Nam - nhiều loại hoa quả đủ màu sắc, các loại rau thơm và thuỷ sản với đủ mọi hình dáng - và cho ra một thực đơn chỉ gồm gạo tấm và thịt luộc. Sau đó, với sự tự hào đặt không đúng chỗ, họ tuyên bố đó mới thực sự là ẩm thực tiêu biểu của Việt Nam. Nhưng sự ngạc nhiên của tôi lại chủ yếu do nhân tố thứ hai đem lại: Tôi đang ăn ở một nhà hàng tuyệt vời - Wild Rice, một biệt thự xây kiểu Pháp với các bàn trải khăn trắng, một lò sưởi lớn, những bức tranh không theo thị hiếu thông thường và một danh sách rượu vang ngon - cùng nhiều nhà hàng tuyệt vời khác ở Việt Nam đã có tiếng trong việc nắm bắt nghệ thuật nấu ăn tới mức cao hơn. Họ đã phối hợp những bộ đồ ăn sơn mài tinh xảo với những nguyên liệu như mắm cá, gừng, đường, ớt và hạt tiêu để làm cho món ăn Việt Nam có phong vị ... Việt Nam. Tất cả những gì bạn có thể đoán được đang bắt đầu thay đổi. "Các nhà hàng được khai trương bất kì lúc nào ở Hà Nội và ngày càng tập trung vào những thiết kế hiện đại, món ăn ngon và đội ngũ nhân viên xuất sắc," Kate Henry, một trong những thế lực đứng đằng sau trang web cá nhân về món ăn Hà Nội Sticky Rice, đã gửi cho tôi một thư điện tử trước khi tôi đến đây. (Cô và một thành viên quản lí trang web, Mark Lowerson, đã thuyết phục tôi về điều này bởi những bức ảnh minh hoạ và miêu tả chi tiết các món ăn như món gà với nước tương cay, "được nướng ngon mắt, thịt nướng nổi bật trên trên lớp ớt đỏ và các loại hạt óng mỡ" ). "Là người Sydney, tôi tin rằng một vài trong số các nhà hàng này có thể cạnh tranh với các nhà hàng ở thành phố quê hương tôi", Henry nói. Các nhà hàng Hà Nôi có thể đáp ứng mọi khẩu vị. Đối với những người theo chủ nghĩa truyền thống đã có nhà hàng Wild Rice. Để thưởng thức những món ăn mang phong vị Pháp bạn có thể đến Green Tangerine với mảnh sân lát gạch kì thú. Và để nếm những món ăn Việt Nam hiện đại hãy đến Wild Lotus. Có một nhà khoa học "điên" của khách sạn Metropole, Didier Corlou luôn bận rộn với việc thiết kế lại những món ăn Việt Nam truyền thống. Ngoài ra, còn có nhà hàng bán đồ ăn kiểu New York (với cái giá gần như kiểu New York) tại Vine. Và có cả Bobby Chinn. Tôi và Bobby đã gặp nhau tại thành phố Hồ Chí Minh năm 1996 khi anh này vừa khai trương một cửa hàng kiểu California với tên gọi Sài Gòn của Joe. Nhà hàng của Bobby là nơi các nhà quản lí sổ sách tài chính xa xứ của Saatchi và Ogilvy có thể ăn trưa bằng món cá ngừ vây vàng và khoai tây trộn wasabi. Trong khi đó, ở nhà bếp trên lầu, Bobby, một người Mỹ mang hai dòng máu Trung Quốc, Ai cập, được sinh ra ở New Zealand, hưởng nền giáo dục của Anh có thể đang hát, nhảy, tạo ấn tượng và nói chung khiến các nhân viên người Việt ngây người vì kinh ngạc. Tuy nhiên, Sài Gòn của Joe tồn tại chẳng được bao lâu. Có thể nói đó là do tranh chấp giữa Bobby và cộng sự người Việt. Và Bobby dời ra Bắc. Sài Gòn thua, Hà Nội thắng. "Không có bối cảnh gì cả", Bobby nói với tôi trong bữa trưa tại Quán Nem, một cửa hàng mặt phố xô bồ chuyên phục vụ nem cua ngon tuyệt kiểu Huế - món mà anh không đụng tới vì đang trong lễ ăn chay Ramadan. "Có những nhà hàng (gọi một cách văn chương là thế) mở ra mà không có một chút thực lực nào. Họ nhập khẩu các sản phẩm từ Pháp. Chúng rất đắt và thị trường thực sự không thể chấp nhận được giá đó." Có lẽ, điều đó không có gì là đáng ngạc nhiên. Việt Nam mới chỉ phát triển sau vài thập kỉ bị cô lập với thực trạng thiếu lương thực diễn ra thường xuyên. Và năm 1997, chỉ vài năm sau khi đất nước của những người cộng sản mở cửa với Phương Tây, khủng hoảng kinh tế Châu Á đã buộc hàng ngàn người nước ngoài hồi hương và cướp đi khách hàng của những nhà hàng tốt hơn. Tại Hà Nội sau khủng hoảng, Bobby quản lí một loạt các nhà bếp - ở Miró, CLB Mỹ và Quán rượu Củ hành đỏ - và mang đến cho những khán giả mới phong cách khôi hài trong nghệ thuật nấu ăn. Năm 2000, anh đã mở nhà hàng Bobby Chinn, một không gian lãng mạn, treo lụa vàng và các bức tranh đương đại Việt Nam. Thực đơn là sự pha trộn cách nấu ăn nghiêm túc - cua sốt nấm, cà phê espresso, - với bản chất khôi hài của Bobby. Chỉ cần 2 đô la, thực đơn viết rằng "Chúng tôi nói với bạn rằng bạn xinh đẹp suốt cả buổi tối". Tuy nhiên, trong hơn 9 năm, Bobby đã không chỉ cung cấp những thức ăn kì thú cho những kẻ xa xứ nhớ nhà mà anh còn làm được hơn thế nữa. Anh đã đào tạo được một thế hệ đầu bếp mới. "Trước kia, họ đều không biết cách nấu nướng," anh nói "Tôi nhớ, bạn đã phát triển một đám đông khi họ nói 'Anh ta đang làm gì với những củ khoai tây ?' Làm món khoai tây nghiền là một cuộc cách mạng ở đây." Và bây giờ anh nói, " họ gọi tôi là trường nấu ăn Bobby Chinn." Không có Bobby Chinn (hoặc Didier Corlou, đầu bếp của khách sạn Metropole từ năm 1993), rất khó có thể tạo nên một nhà hàng như Green Tangerine. Tại một ngôi nhà đã sửa chữa tại khu phố cổ, đầu bếp người Pháp Benjamin Rascalou, đang trở nên ngông cuồng, tạo ra món bánh kem cá thu với lá lốt (giống như lá nho, nhưng ít đắng hơn), và phục vụ sữa chua lạnh với lát cá ngừ đỏ thái mỏng. Không phải mọi thứ đều thành công, nhưng sự thử nghiệm kiểu này đã đi được một chặng đường dài ở thành phố dường như đã từng bị gắn liền với các loại thức ăn tẻ nhạt. Cũng tương tự như vậy, nếu không có Bobby hay Didier, sẽ có thể không có Wild Lotus mà phòng ăn tại tầng hai - một không gian cao với những bức tường nhợt nhạt tô điểm bởi những bức tranh sen mờ nhạt - có thể là ưu tú nhất Hà Nội. Phạm vi của thực đơn cũng ở mức tương tự, từ các món khắp các nước Đông Dương đến cá tikka trong lá dứa dại, vịt quay kiểu Bắc Kinh và salad đu đủ xanh giòn, tươi ngon nhất mà tôi được thưởng thức ở bên ngoài lãnh thổ Thái Lan. Khách hàng: người Việt giàu mới nổi Sticky Rice đã không quá lời khi gọi Wild Lotus là "một cuộc thưởng ngoạn mỹ học siêu phàm và sành ăn". Cũng giống như Wild Rice, tất cả những gì đáng ngạc nhiên hơn về một nhà hàng đó là Wild Lotus thuộc quyền sở hữu và quản lí của người Việt Nam chứ không phải người ngoại quốc. Những người Việt Nam giàu có, mới nổi cũng trở thành lực lượng khách hàng ngày càng đông đảo. "Có một làn sóng mới, những người phải đóng thuế thu nhập mới," cô Henry cho biết "và biểu hiện của sự giàu có này là đi ăn ở các nhà hàng." Tại Vine, đầu bếp Donald Berger khẳng định chỉ có 30% khách hàng là người Việt nhưng họ lại là những người chi tiêu nhiều nhất. Một bàn ăn điển hình có thể tiêu tốn khoảng 1000-2000 đô la. Miền Bắc Việt Nam cũng đang bắt đầu cung cấp nguyên liệu thượng hạng cho các nhà hàng này. Didier lấy sữa từ các gia đình chăn nuôi dê để làm pho-mát, và đưa vào các món ăn có gia vị lạ lùng của mình như talauma, ambrette và một vài thứ khác mà ông gọi đơn giản là "gia vị thiểu số". Tất cả chúng đều được đặt mua từ cao nguyên phía bắc. Mật ong của Green Tangerine lấy từ Sapa, một thị trấn vùng núi cách Hà Nội 236 dặm về phía Tây Bắc. Nơi đó đã từng có một trang trại nuôi vịt lấy thịt cho đến khi dịch cúm gia cầm gần đây khiến người ta phải lo sợ và tiến hành tiêu hủy hàng loạt. Tuy vậy, cách nấu ăn mới của miền Bắc vẫn còn phụ thuộc nhiều vào sản vật ở miền Nam : Phần lớn hoa quả, rau và hải sản các đầu bếp yêu cầu là nhập từ TP Hồ Chí Minh, đại bản doanh của nhiều nhà cung cấp thực phẩm lớn. "40 năm bị áp bức và chiến tranh đã làm giảm đi chất lượng của nguyên liệu. Bạn không cần thiết phải được coi là ăn ngon." đầu bếp Berger nói. Nhà hàng Vine nơi ông làm việc có món sườn cừu Colorado "jet-fresh" và bít tết dày có lẽ phải trông cậy vào nguyên liệu nhập khẩu nhiều hơn bất cứ một nhà hàng nào khác ở Hà Nội. Ông Berger kể lại khi ông đến Hà Nội, vào mùa hè năm 1999 "bạn không thể có một quả dâu tây ướp lạnh". Một người bạn của ông đã cố gắng nhập khẩu dâu tây ướp lạnh nhưng khi ở sân bay, chúng đã tan chảy ra. Cũng tương tự như vậy, dịch vụ ở Hà Nội không theo kịp Tp Hồ Chí Minh. Vine có thể có một danh sách rượu dài nhất thành phố nhưng nếu bạn hỏi một nữ phục vụ bàn về sự tiến cử cá nhân của cô ấy, bạn có thể chỉ nhận được tiếng cười khúc khích và câu trả lời "Xin lỗi, tôi không uống rượu". Và khi tôi ăn ở nhà hàng của Bobby Chinn, mặc sự giám sát như diều hâu của nhân viên và những lời yêu cầu lặp đi lặp lại, trứng cá muối vẫn không có trong món cá hồi hun khói của người cùng ăn tối với tôi. Tại một số nhà hàng, nhân viên phục vụ còn nhiều hơn khách hàng, tạo ra kết quả ngược lại. "Đó chỉ là sự băn khoăn bất biến thôi." Cô Henry nói. Tất cả điều đó gợi nhớ rằng trong thực tế bạn đang ở Việt Nam, không phải New York, Paris hay Barcelona. Đôi khi nó có thể thật điên rồ nhưng đôi khi lại thật dễ thương như những gì tôi khám phá được trong bữa ăn cuối cùng tại Hà Nội. Cô Henry, 2 người bạn và tôi đã quyết định tự mình nếm thử thực đơn của Spices Garden, phòng thí nghiệm các món ăn Việt của đầu bếp Didier Corlou tại khách sạn Metropole đã có 150 năm tuổi. Chúng tôi ngồi phía ngoài, trên một cái sân ẩm ướt trong nhạc điệu của các nhạc cụ đàn dây truyền thống của Việt Nam vọng ra từ phòng ăn chính. Các món ăn sớm được bưng ra. Mỗi món thể hiện cho sự nghiên cứu hàng thập kỉ của Didier về kĩ thuật và gia vị nấu ăn bản địa. Đầu tiên là ba món xúp được phân biệt bởi các loại rau thơm (rau răm là loại tôi yêu thích), nước me, cua hoa chiên và foie gras nướng với lá chanh, gừng, cải đắng xào với nhiều món khác nữa. Đúng lúc món tráng miệng được đem đến - mứt cam rắc phấn ong từ núi Ba Vì, cả bốn chúng tôi buộc phải dừng ăn trong giây lát. Nhạc đã chuyển điệu, trở nên vui vẻ, đặc biệt đối nghịch với sự sáng tạo hoàn toàn ngoại lại của Didier hoặc gần như thế. Tôi đột nhiên nhận ra rằng đó là "Oh Susanna." Và bài hát cũ rích, sướt mướt đã cho tôi hy vọng : Nó có nghĩa là đã có chỗ thực sự cho sự phát triển, và những người quản lí khách sạn ở Hà Nội có thể phát triển hơn nữa những gì họ đang làm. Và vào thời điểm Hà Nội tròn 1000 năm tuổi, thành phố sẽ có một số món ăn đáng để tự hào. Thanh Bình (gt) (vietnamnet.vn)