Ba ơi!!!!

Thảo luận trong 'Gia đình thân thương...' bắt đầu bởi CôngHoài...74, 25/5/09.

  1. CôngHoài...74 Thành Viên Danh Dự

    Cho con đc gọi là Ba...vì mỗi lần con goi ba là y chang có chuyện...vì mỗi lần con gọi ba vào ăn cơm này, hay cần ba làm chuyện j,hay muốn kiếm cái j đó ở trong ngôi nhà này,hay muốn xin ba đi đâu đó...Ba ơi...bây giờ ba đang ở đâu???con muốn biết ba đang ở đâu...vì sao nước mắt con lại rơi khi lại nhớ đến ba...con ươc j đc thét lên 1 lời...Ba ơi!!! nhưng sao khó quá Ba ơi...Ba đã đi rồi...ba đã bỏ mẹ con con mà đi,"sinh lảo bệnh tử"vòng luân hồi của cuộc sống,k ai tranh nó đc.nhiều lần con muốn trách...vì sao ba lai bỏ mẹ con con đi sớm thế...nhưng con làm không đc ba ah...nhiều lần con nghĩ ba ác lắm...vì sao ba...vi sao ba bỏ mẹ con đi sớm thế...con còn nhỏ quá mà ba...con chưa lớn đâu...con cần sự chở che của ba...sóng gió cuộc đời này làm sao con có thể đứng lên đc đây khi con quá yếu đuối,khi con k co ba ở bên cạnh.lớp 12 rồi mà ba vẫn trên tưng km đưa đón con đi học...đối với con ba là người cha tốt nhất...con cần có ba.:-*
    Ba biết không...từng đêm con mơ thây ba...con mừng,nhưng con củng sợ...con điều nhớ lại những giấc mơ về Ba để kể lại cho me biết... vẫn câu nói đó,me nói voi con rằng"người lúc sống sao...thì chết vây"con đã hiễu...lúc sống ba thường lo cho con từng li từng tí...thường xuyên đi theo con...xem con ăn ở và học như thế nào...và đi chơi những đâu,và chơi với những ai...nhiều lần con thấy như thế con thật bất tiện...và sống k tự do...nhưng bây giờ thì con ước j đc 1 lần ba nạt con vì đi chơi về trể...nạt con vì con k lo hoc hành...và cười đùa với con...con nhớ lắm ba ơi.
    con nhớ rằng...thằng bạn con từng nói"thấy mi với ba mi nói chuyện với nhau như ban bè í" hì...như thế mới vui pak k ba...ba ơi...gia vàng lại tăng rồi ba kìa...con muốn nói chuyện thời sự với ba...nói và kể về những j con biết.con nhớ ba.
    Ba ơi!!!con nói thật nhé...con muốn ba đi đi...đi thật xa...đi đến nơi nào có đức phật mà ở,con k đuổi...vì con k muốn ba xa con...con muốn ba luôn bên con...dẫn đường cho con...nhưng ba hay tim nơi bình yên cho mình đi ba...con lớn rồi...ba k thấy con khỏe mạnh àh,và biết chăm sóc mình rồi đấy...con củng biết tiết kiệm,k phung phí như xưa rồi mà ba...con mong ba hay đến đc cỏi "Niếp Bàn"nói đấy có chân lý của Đạo Phật...Ba sẻ đc nghe kinh kệ...và được hưởng ánh hào quang của Đức Như Lai...Ba sẻ đc siêu thoat...đc đầu thai làm người...ba đừng theo con nưa...ba hay nghĩ cho ba đi...con hứa với ba...con sẻ tự lo cho mình đc...con se là thằng con dể thương của ba...con se thay ba chăm sóc me thật tốt...con sẻ cố gắn k để me pak buồn nữa...ba yên tâm nhé.
    Àh Ba biêt k???lúc nào con củng niệm phật hết đấy...con nguyện cầu đức A Di Đà và ngài Quang Thế Âm Bồ Tát phù hộ cho Ba và gia đình mình đấy...vì thế Ba yên tâm nhé "Con là Trần Công Hoài,Pháp Danh: Như Minh,Nguyện cầu cho Ba là ...TCT Pháp danh NP sớm đc vãng sanh cực lạc" Mô Phật./.

    Ba ơi...con và anh chị em trong nhà...và me...nhớ và yêu ba nhiều lắm./.:-h
    P/s: ThịnhChùa ơi...tau đồng cảm với mi...nên tau hiểu đc cảm giác của mi như thế nào...hãy cố lên nhé mi...k pạk vì mi...mà là vì ba mẹ mi đó,đừng nản lòng nghe mi...Cố lên./.
    @{;-
  2. zom Thành viên

    Cha của con con yêu và kính trọng cha nhất trần đời...con bất hiếu vì lúc cha còn sống chưa bao giờ lời này con thốt ra...mãi yêu cha.Hãy yêu tâm vì con trai cha sẽ thay cha chăm sóc mẹ,cha biết con giống cha mà,mẹ là cuôc đời con,yêu cha,...út của cha.
    DjchPhongCôngHoài...74 thích bài này.
  3. Nguyen Thi Nhat Minh Thành viên

    Đọc những dòng này của H làm M cũng nhớ Ba lắm M may mắn hơn H là Ba M vẫn sống nhưng lại ko ở bên cạnh gd M đc. co' lẽ cuộc sống khắc nghiệt quá H nhỉ , Tự nhiên M lại khóc chả hiểu đc m nghĩ gì nữa . sống là hướng về tương lai mà. cố lên ná :P
    DjchPhongCôngHoài...74 thích bài này.
  4. thinhchua Thành viên

    ọc...Mi viết ch thì viết.. Lại lôi tên T vô..Chán quá..A............
    Cuộc sống ny k công bằng với tau.:) ĐÓ là tất cả những j t muốn nói.
    DjchPhongCôngHoài...74 thích bài này.
  5. thinhchua Thành viên

    Sống trong đời này, gần 20 năm..Đi , Chạy rồi ngã.Người dầu tiên nâng con dậy là ai?Câu trả lời thật đơn giản:"Bản thân".
    Những khó khăn trong đời này là vô đối.Buồn, tủi rồi khóc.Thì người đầu tiên bên cạnh con là ai?Câu trả lời k khó lắm:"Chính con".
    Cuộc sống cứ trôi trôi...Con đang lớn, hay nói theo lũ bạn thì con già trc tuổi.K già trc tuổi thì làm sao đc, cuộc sống nó bắt con thế mà..
    1...2...3...gần 3 năm nay con phải sống theo cách mà 1 thằng đàn ông..ĐÀN ÔNG phải sống..Căm chịu, nhịn nhục, nhục lắm cuộc đời à....
    ???tát cả vì sao???Câu trả lời quá dễ.Do kiếp trc con sống tệ thôi, con k trách ai cả, k trách ai.Con chỉ biết giờ thì mình vô cảm.
  6. rubik Thành viên

    uk

    Pé ghét ba!!! đó là những j` pé muốn nói về ba trong quá khứ.
    Nhưng bj h` thỳ ba đy công tác oy,nhà chỷ còn 2 mẹ con,3 tháng nữa ba mới về.Cái cảm giác thiếu hụt đy sự quan tâm,chăm sóc,chở che thật chẳng dễ chịu chút nào. Mõi lần ba điện thoại về chỷ mới dặn: "ở nhà nhớ giữ gìn sức khỏe ,nhớ cho Sáo ,mèo,kún ăn uống đầy đủ, lâu lâu cắt cho con Sáo miếng thịt,đy mô thỳ đem Sáo vô nhà,buổi tối nhớ xích kún cẩn thận,buổi tối hok được ngủ với mèo kẻo bị bệnh viêm phổi. Buổi sáng sớm hoặc chiều tà nhớ tưới cây." tút...tút...mất sóng òy :(( ( ở đó sóng yếu lém)
    Chẳng kịp nói với ba một câu : " ba ơi!!!Con iu ba nhìu lắm!!!Ba về ba nhớ mua quà cho con nha!!!"
    DjchPhongCôngHoài...74 thích bài này.
  7. cỏ lông chông Thành Viên Danh Dự

    Có lẽ tôi đồng cảm với em lúc này, may mắn trên đời tôi còn có ba và mẹ, nhưng rồi bước đi vâp ngã vẫn cứ một mình. đôi khi thèm cảm giác được yêu thương che chở, đôi khi mong lắm nơi quay về, mong lắm ấy, nhưng có được đâu, có chăng cũng chỉ là sự quay về trong đơn lẻ.
    Người ta gồng mình lên để sống, gượng cười với mọi người để khi về nhà được là chính mình, vậy mà trong căn nhà ấy, tôi cũng lại tiếp tục cuộc sống giả tạo đó.
    Nhưng ko sao mãi thành quen phải ko em? Ngước mắt lên trời mơ một điều gì đó xa lắm và cungc để nước mắt ko chảy ra, tự tìm cho mình một khoảng trống bình yên thế là đủ. Cố gắng lên em nhé.
    DjchPhongCôngHoài...74 thích bài này.
  8. zom Thành viên

    Thực sự những dòng này không biết có nên nói ra không nữa,mất mát là phần không thể thiếu trong cuộc đời này,cuộc đời đâu mãi là màu hồng,đúng không.Cha ra đi lúc con đang bước vào độ tuổi cần những lời khuyên của cha nhất,cha ah`,thằng con út của cha giờ đây không giống như ngày nào nữa đâu,giờ đã không còn thằng nhóc hay rơi nước mắt khi xưa nữa rồi,giờ thằng bé ngày nào trở nên gan góc lì lợm,hắn sẵn sàng đương đầu với mọi thứ,nổi sợ đã biến mất theo cái ngày đó ngày con chỉ còn mẹ trên đời.Những câu chuyện xưa kia cha kể con vẫn nhớ mồm một,hình ảnh cha hiên ngang,không sợ bất cứ thứ j`,bất cứ ai,chính những điều này đã giúp con có định hướng,giờ đây con biêts con sẽ trở thành cái j,trở thành ai cha ah.Giờ con chưa là j,chưa là ai nhưng một ngày nào đó cha sẽ tự hào về con,con sẽ tiếp tục những điều ước còn dang dỡ của cha..


    con của cha...........út.



    xin đừng bình luận về lời của zom...(kô cần lí do)
    DjchPhongCôngHoài...74 thích bài này.
  9. kogame Thành viên

    NgƯỜi cha 2 mẶt
    tôi có 2 ngƯỜi cha, không phẢi tỒn tẠi trong 2 thân xác mà chỈ trong 1 ngƯỜi.1 ngƯỜi cha ân cẦn,hỎi han tôi, chỈ cho tôi bao ĐiỀu trong cuỘc sỐng.1 ngƯỜi cha nóng tính, sẲn sàng Đánh ĐẬp, chỬi rỦa mẸ con rôi, ĐuỔi mẤy mẸ con ra khỎi nhà mỖi khi ba say, cẢ cẢ Đó là nhỮng Đêm trỜi mƯa.......ba làm tôi thuƠng muỐn khóc, có khi ba làm tôi hẬn ĐẾn tẬn cùng.
    DjchPhongCôngHoài...74 thích bài này.
  10. thinhchua Thành viên

    Sóng ngoài kia vẫn xô bờ, đã là vậy và ngàn năm sau vẫn sẽ xô bờ
    Một con sóng chẳng biết sẽ về đâu...
    Một con sóng thứ hai cũng chẳng biết...
    Mãi mãi con cũng ko biết mình sẽ xô về đâu ????
    DjchPhongCôngHoài...74 thích bài này.
  11. zom Thành viên

    anh em mình có nổi mất mát giống nhau nhưng mõi người lại có mỗi hoàn cảnh khác nhau,nhưng anh em a`h,chúng ta hãy cố gắng hết mình,chứng minh cho mọi người thấy anh em mình sẽ không thua một ai,và chứng tỏ một điều chúng ta đã lớn mọi sóng gió thác ghềnh không ngăn nổi bước chân chúng ta...Cha sẽ tự hào về chúng ta..
    DjchPhongCôngHoài...74 thích bài này.
  12. thinhchua Thành viên

    ??? tại sao lại cần ai đó tự hào về mình.Hãy tự sống, tự đi và tụ đứng dậy đi.
    Rồi sẽ có 1 lúc nào đó COn sẽ nói, Con chưa bao giờ cần ai trong cuộc đời này.
    DjchPhongCôngHoài...74 thích bài này.
  13. chidaica Thành viên

    Ba...mình còn may mắn hơn bạn,,mình vẫn còn ba lấn mẹ nhưng ba lại mang trong mình vết thương chiến tranh,trái gió trở trời lại đau ốm..một thương binh 2/3 ...bây giờ đã 23 tuổi đầu mới hiểu những gì ba nói,ba dặn trước lúc con đi,,thì đã quá muộn nhưng con vẫn tự hào,hãnh diện về ba,,một con người đầy nghị lực,ý chí,,chính ba mẹ là động lực để con vươn lên trong cuộc sống này,,bon chen giữa dòng đời này,,nhất định con sẽ thành công,,,con mong rằng ba và mẹ sống lâu để chứng kiến con trưởng thành ba nhé,,
    DjchPhong, zomCôngHoài...74 thích bài này.
  14. zom Thành viên

    Chúc yourfather sống thật lâu nha...
    DjchPhongCôngHoài...74 thích bài này.
  15. thinhchua Thành viên

    1h kém..1 ngày nữa đang tới Ba à...Mẹt nhoài...bước tiếp..tự hỏi mình có tiếp tục ngã k???Hy vọng là k?Vì con sợ lắm những lần phải tự mình lau những giọt nước mắt trên má mình..con sẽ bước..bước thật chắc để rồi dù có ngã cũng sẽ đứng đạy bước tiếp...Con vô cảm.
    DjchPhongCôngHoài...74 thích bài này.
  16. thanhtheqt Thành viên

    Có nên không đây? Chúng ta chỉ dám học cách để "đứng trên vai những ngừoi khổng lồ" thôi .Mỗi ngừơi là 1 cá thể của xã hội này, những người khổng lồ chúng ta đứng trên vai ngừoi ta có thể là những vĩ nhân của nhân loại, có thể là thầy cô, cha mẹ, hàng xóm....có khi 1 người đi đường chỉ cho ta gạt cái chân chống xe......... Vậy có thể ta đã sống mà không cần ai?
    CôngHoài...74 thích bài này.
  17. thinhchua Thành viên

    ba ơi! cái ngày ny 2 năm rồi đó, cái ngày mà con k thể kiềm chế đc mình, cái ngày mà con đã đứng dậy và thể hiện mình là 1 con người giữa nhà nội, cái ngày mà con biết mình phải sống vì j! Con sẽ sống để trả hết nợ đời ny.
    hôm nay,5/5 rồi.2 năm rồi đó Phong ơi, 2 năm rồi đó tôi ơi.
    Cái ngày đầu tiên 1 thằng con trai phải khóc 1 cách nhục nhã, cái ngày đầu tiên mà mình thực sự thèm khát 1 điếu thuốc lá. Cái ngày mà mình tuyệt vọng.
    Cảm ơn mi nhen!!! Chính mi đã mang cho t 1 nghị lực lúc đó, nếu k có m lúc đó chắc là tương lai t bây jo là k có..
    Cảm ơn, cảm ơn...
    CôngHoài...74 thích bài này.
  18. vitxinh_capcap_hoho Thành viên

    mi à.. tau nghe những dòng tâm sự của mi..nói thật tau đã khóc... tau hok phải thương hại... mà tau thông cảm..tau thấu hĩu những gì mi đan trải quá... có phari có nhìu chưyựn đến với mi... mi à...mi phải gắng lên...đsung..vì ba mi...vì mẹ mi... hãy làm gì cho mẹ đừng để đến khi mẹ đi xa như ba mi lại ngồi viết những dòng như thế này..mà mi lại viết..."mẹ à... chắc mẹ hãnh diện vì con... chắc xuống gặp ba mẹ kể với ba về kon...chắc ba cũng hạnh phúc...vv..." gắng lên nhé mi... tau bây giờ mới thật sự hĩu mi...mi hok như cái bề ngoài... vô tâm, công tử bột... và dường như tau nghĩ mi chẳng cso cái gì pảhi lo lắng,suy nghĩ... và tau cũng nghĩ tứoi ba tau... tau cũng thấy bùn và sợ... cố lên nhé mi...!!!
    CôngHoài...74 thích bài này.
  19. thinhchua Thành viên

    mỗi người vì mỗi lẻ sống riếng , vì mục đích riêng..và riêng con đường mình đã chọn thì bắt mình phải vô cảm, phải nhẫn tâm...

Chia sẻ trang này