Buổi sáng anh như con dế trũi anh như con rắn mồng rét run trên biển nước Anh hoang vu như làng quê sau cơn bão Buổi sáng nguyên thủy như ca dao nguyên thủy như Liêu Trai nỗi cô đơn trải dài năm thiên kỷ Buổi sáng hi vọng hay vô vọng anh - anh.
Lộng Sáng Anh mài mực vẩy lên vờn chữ tịnh. Mực vô thức, giấy gió vô thức. Tâm anh thức. Thức gương mặt nàng nhàu nhĩ. Giọt mực sững rớt đôi mắt nàng thiêu đốt. Quăng cọ anh pha tĩnh trà độc ẩm. Gương mặt người đáy cốc đong đưa. Ai định nghĩa chén tình này chát - ngọt. Anh uống cạn đáy uống cả nàng. Trơ khấc mùi hương quen bủa lại. Đập chén khốc từng mảnh vỡ. Mảnh mặt người rạn vỡ ứa vào anh. Phố vẫn ồn và chẳng nghe anh lạnh câm. Bước vô thức dẫm vào mảnh cứa. Rỉ từng giọt vào tờ giấy dó. Loang mặt người...