Cóc 7 màu lội mưa Hôm qua lủi thủi 1 mình dưới mưa (mà hôm nào chả dưới mưa 1 mình lủi thủi!?) Tự nhiên thấy người ta tắm mưa mà mình cũng tủi tủi, vô tình chộp được mấy con gì đó đại khái là loài lưỡng cư. Bắt về cho chút gia vị cảm xúc hỗn tạp vào làm 7 món. Tưởng ra được 1 bãi thơ tình bất hủ, không ngờ ra cái mớ tả pín lù này. Ai thích nếm thử thì bịt mũi trước khi đọc! Chiều đem mưa lên phố Từng giọt vô hồn rơi Mình tôi trút chơi vơi Giữa dòng đời tấp nập Xe nối xe gấp gấp Mưa gom mưa ùn ùn Gió góp gió run run Người thúc người vội vội Trời sa sầm vào tối Từng cặp đổ vào nhau Uớt át việc gì đâu Khi đồng cam cộng khổ Mưa to đành hóa nhỏ Đường xa bỗng rất gần Mặc nước lũ trào dâng Tình còn cao hơn núi Để góp phần lụt lội Đường hết lấp lại đào Lấp chả được là bao Đường cứ đào lại lấp Người sinh ra hấp tấp Cho các cháu tan trường Phụ huynh xếp đầy đường Chờ "cục vàng" hối hả Dù mưa tuôn xối xả Vẫn tất tả đón con Lại đon đả cho tròn Đưa con vào ca tiếp Để tăng thêm khủng khiếp Người bày trò kẹt xe Xe kẹt trên vỉa hè Xe kéo bè trên nước Xe không thể đi được Xe chết máy cũng nhiều Xe dắt bộ đìu hiu Xe vờn xe bát nháo Xe tắc xe cười nhạo Xe thoát xe thở phào Trời thấu tỏ trên cao Lại buồn buồn xả nước Mấy cặp kia vui... bước Đẩy bộ có sao đâu Mong cho kẹt thêm lâu Vầng trăng đừng thôi khóc! Chỉ còn tôi lóc ngóc Đêm quang mây tạnh rồi Đường thông thoáng nhanh thôi Triều chán lên sẽ rút Chỉ còn tôi bức xúc... Bứt nút... Rồi cởi đồ... ..........xxxxxx............!@#^%!@%!#^%!@#^&%...............xxxxxxx........... Lấy áo lau cho khô Cái... bugi còn ướt! P/s: bài thơ được copy từ blog 360.yahoo.com/success_1984 Rất dí dỏm và tinh nghịch phải không. Bài thơ này có lẽ là viết về TpHCM mấy ngày mưa hồi 8/3, lần đó quận 1 ngập đến phát khiếp, miềng đi xe bus mà cũng phải lội ngập cả đầu gối, ướt nhèm hết. Copy qua đọc cho vui thôi^^