Cơm 2000đ Quảng Trị -

Thảo luận trong 'QUẢNG TRỊ' bắt đầu bởi Lãng Tử, 4/8/12.

  1. Lãng Tử Quản Trị Diễn đàn

    (Báo Quảng Trị) - "Suất cơm 2.000 đồng" lần đầu tiên có mặt ở Quảng Trị, thông tin đó nhanh chóng được lan truyền gây ra không ít sự tò mò cho mọi người xen lẫn niềm cảm phục những tình nguyện viên trẻ tuổi.

    2.000 đồng cho một suất cơm có đầy đủ thịt, trứng, rau, canh, trà đá và chuối để tráng miệng, với giá trị thực khoảng 15.000 đồng, dành cho những lao động nghèo, dẫu chỉ mới tổ chức lần đầu tiên với 200 suất và mỗi tháng tổ chức một lần, quá ít so với nhu cầu thực tế nhưng với ý nghĩa nhân văn của nó, dự án "Suất cơm 2.000 đồng" vẫn được những người lao động nghèo đón nhận với tất cả tình cảm trìu mến và biết ơn. Và thật cảm động khi nghe một thành viên trong ban tổ chức chia sẻ rằng, về lâu dài, các bạn sẽ cố gắng tìm kiếm nhiều nguồn tài trợ hơn nữa để có thể tăng thêm số ngày và số suất ăn, phục vụ được nhiều người hơn...


    [TABLE="width: 200, align: right"]
    [TR]
    [TD="bgcolor: #99ccff"] Giữa cuộc sống nhiều toan tính này, khi mà ý thức của một số người vẫn chưa vượt qua giới hạn một bữa ăn, liệu các bạn có nên tìm kiếm một địa điểm nào đó thích hợp, như ở bệnh viện để giúp đỡ cho những bệnh nhân nghèo chẳng hạn, hay là một cách thức tổ chức chặt chẽ hơn để những suất cơm nghĩa tình này đến được tay những người thực sự cần nó.
    [/TD]
    [/TR]
    [/TABLE]
    Giữa buổi trưa nắng gắt, tôi hòa vào dòng người kéo nhau về điểm bán cơm ở trước chợ Đông Hà để được tận mắt chứng kiến một nghĩa cử giản dị nhưng ấm áp tình người giữa cuộc sống vốn xô bồ và nhiều toan tính này; để được thấy những nụ cười ấm áp của những thanh niên trẻ tuổi và ánh mắt hạnh phúc của những lao động nghèo khi mua được một bữa ăn ngon với giá rẻ bất ngờ. Một bữa cơm giá rẻ trong thời buổi "bão giá" có lẽ không giúp những người lao động nghèo vơi bớt những khó khăn trong 29 ngày còn lại nhưng vượt lên trên những giá trị vật chất, những suất cơm 2.000 đồng đã giúp những người lao động nghèo hiểu rằng, họ không hề bị lãng quên trong cuộc đời này.

    Nhưng cũng có những nốt lặng trong bản giao hưởng ấm áp tình người ấy, bởi vì trong dòng người chen chúc để mua được cơm giá rẻ, tôi vô tình bắt gặp những người quen, những cán bộ công chức hẳn hoi, đi xe gắn máy đắt tiền tranh thủ đến mua một suất cơm giá rẻ kẻo... phí. Tự hỏi, không biết những người này có nghe lời tâm sự của một thành viên ban tổ chức, rằng một suất cơm có giá trị 15.000 đồng nhưng các bạn chỉ bán với giá 2.000 đồng thì cũng như cho không, nhưng các bạn vẫn bán bởi vì không muốn những người lao động nghèo có cảm giác được ban ơn và nhận của bố thí(!).

    Tôi lại nhớ câu chuyện của một người bạn. Anh kể rằng, trong thời gian chăm sóc người nhà tại bệnh viện, có rất nhiều bệnh nhân ở cùng phòng có hoàn cảnh rất khó khăn, không đủ tiền mua cơm ăn hàng ngày. Có hai vợ chồng người dân tộc thiểu số, vợ phẫu thuật nằm điều trị dài ngày ở bệnh viện, chồng đi theo chăm sóc nhưng đến giờ cơm chỉ ăn uống qua quýt cho qua bữa, thậm chí có hôm phải nhịn đói vì không có tiền. Thỉnh thoảng anh phải dúi cho anh chồng ít tiền để ăn cơm, rồi san sẻ cho chị vợ khi quả cam, khi hộp sữa. Nhưng chỉ được một thời gian ngắn, khi bệnh tình của chị vợ vẫn chưa khỏi, thì hai vợ chồng đã dắt díu nhau ra viện. Hỏi, anh chồng trả lời, mình hết tiền mua cơm rồi, mình đưa vợ lên nhà tự chữa thôi...

    Hỡi những bạn trẻ thiện nguyện, việc làm của các bạn đã thêm một lần nữa khẳng định, tuổi trẻ bây giờ không chỉ biết ăn chơi, hưởng thụ. Các bạn đã dành những khoảng thời gian vui chơi, giải trí, kể cả những khoản thu nhập ít ỏi của mình để vận động tài trợ và tổ chức những chương trình làm ấm lòng những người nghèo khó. Nhưng các bạn có biết được bao nhiêu trong số 200 suất cơm nghĩa tình mà các bạn đã dành rất nhiều tình cảm và tâm huyết đến được với những người thực sự cần nó. Dẫu các bạn đã phát tờ rơi đến tận tay những người lao động nghèo nhưng liệu mấy người trong số họ có thể vượt một quãng đường dài dưới thời tiết oi bức để mua cơm, trong khi có rất nhiều người khác có điều kiện hơn sẵn sàng phóng xe đến chỉ với một lý do là "ăn cho biết" hoặc "không mua thì phí".

    Giữa cuộc sống nhiều toan tính này, khi mà ý thức của một số người vẫn chưa vượt qua giới hạn một bữa ăn, liệu các bạn có nên tìm kiếm một địa điểm nào đó thích hợp, như ở bệnh viện để giúp đỡ cho những bệnh nhân nghèo chẳng hạn, hay là một cách thức tổ chức chặt chẽ hơn để những suất cơm nghĩa tình này đến được tay những người thực sự cần nó.

    Dẫu không có đủ thời gian và tâm huyết để làm những công việc thiện nguyện như các bạn, nhưng tôi không muốn tấm lòng của các bạn bị một số người lạm dụng!

    NGUYỄN THẾ CHUNG
    nhokct9x, BaoChau, Gấu Tóc Xù7 others thích bài này.
  2. Thành Luân Quản lý box

    Đây thật sự là vấn đề. Nhưng phải có cách nào để tình trạng này không xảy ra chứ?
    nhokct9x thích bài này.
  3. Sir__Trưởng__Thôn Thành viên tích cực

    Chúng ta chỉ có thể nhận diện những người tới mua cơm qua phương tiện đi lại, cách ăn mặc....Nhưng mà người ta tới mua thì mình bán chứ cũng khó để lên tiếng....Nếu thắt chặt hơn thì mình tin chắc chúng ta sẽ làm được điều này....Bộ phận bảo vệ, trông xe cùng với bộ phận sắp xếp hàng để người vào mua cơm có thể phát hiện được những vị khách như thế ....Và nó cũng phụ thuộc vào nhận thức của mỗi người nữa ....Cứ như tình trạng tác giả phản ánh thì thật đáng buồn.
    nhokct9x, BaoChauCôngHoài...74 thích bài này.
  4. kuly__*__kuly Thành viên

    Đơn giản là khi nhận ra chưỡi thẳng mặt, nể nang gì chứ, người biết xấu hổi sẽ tự out, còn không thì làm tới đi @@
    nhokct9x thích bài này.
  5. Chiếc Nhẫn Cỏ Thành viên

    Không cần cách gì để giải quyết cả. Người ta sẽ tự thấy xấu hổ với chính bản thân họ, với những cặp mắt đang hướng về họ và tự hiểu ra mà thôi. Dù sao chương trình cũng thành công tốt đẹp :). Những chuyện như thế này không mong muốn những cũng ko có gì để lo ngại nhỉ.
    nhokct9x thích bài này.
  6. Lãng Tử Quản Trị Diễn đàn

    Chúng ta làm việc tốt thì ko sợ và ngại điều gì các bạn a, việc chúng ta chúng ta cứ làm, bài báo chỉ mang tính chất xây dựng thôi, còn hôm đó LT và mẹ anh Ben đứng đó theo dõi, tình trạng ng` có tiền đến ăn rất ít, ko đến như bài báo nói đâu.
    Những người ko có ý thức sẽ dần dần nhận ra, còn những người quá đáng thì mình từ từ theo dõi rồi xử lý, đừng nóng nảy mà làm mất hình ảnh tốt đẹp của chúng ta các bạn nhé!
    nhokct9x thích bài này.
  7. lhhiepdh Thành viên

    Mình ủng hộ bài báo cũng như ý kiến cũa lãng tử mình cũng đã rất nhiều lần làm thiện nguyện nên biết rỏ điều này không phải ai cũng bon chen mua cho được cơm hai ngàn đâu nếu có đi nữa đó cũng chỉ là số rất ít bởi vì tôn chỉ chỉ cũa cơm hai ngàn là giúp những người thật sự khó khăn.để hạn chế và thực sự đưa được cơm hai ngàn đến với người nghèo quảng trị cần sự chung tay giúp đở cũa các cơ quan ban ngành đoàn thể các nhà hảo tâm đặc sự chung tay cũa tuổi trẻ quảng trị làm cho ngày hội cơm hai ngày trở thành nơi giáo dục ý thức nhiệm với cộng động của tuổi trẻ quảng trị hy vộng với những gì đã và đang làm được cơm hai ngàn sẻ đến được với tất cả cac huyện thị trong tỉnh đặc biệt là những vùng khó khăn vùng sâu vùng xa
    Lãng Tửnhokct9x thích bài này.
  8. CôngHoài...74 Thành Viên Danh Dự


    Nếu là các bạn thì các bạn có bán không?

    Ai cũng nghĩ đến những điểm xấu, nhưng các bạn cũng nên suy nghĩ là: Đôi lúc các nhà tài trợ muốn xem chúng ta hoạt động như thế nào trước khi họ tài trợ cho dự án.

    Thay mặt cho BQL dự án cơm 2000đ tại Quảng Trị. Công Hoài và ace trong BQL đã họp lại và đưa ra một số biện pháp khắc phục tình hình này:
    Hiện tại vẫn dựa vào khâu an ninh vòng ngoài: Dựa vào giác quan cũng như trực giác của mình bộ phận an ninh vòng ngoài sẽ dễ dàng nhận diện những cá nhân có cuộc sống ổn định vào mua cơm. Lúc đó bộ phận an ninh sẽ tiếp cạnh và sẽ dùng những lời lẽ thuyết phục và giải thích cho họ hiểu về mục đích và ý nghĩa của dự án cơm 2000đ này.

    "Cơm giá rẻ dành cho người lao động nghèo - thực sự nghèo"
  9. BaoChau Quản lý Diễn đàn

    Vấn đề này chúng ta chỉ nên giải quyết mềm dẻo ko nên nóng nãy sẽ không hay. Em có 1 ý kiến thế này, chúng ta có thể treo 1 cái băng rôn hoặc 1 tấm bảng ở nơi mà mọi người mua cơm đều phải nhìn, câu gì em chưa nghĩ ra nhưng cái chính là ta đánh vào tâm lý của người vào mua. Nếu thực sự là người nghèo và cần sự giúp đỡ thì không nói làm gì, còn nếu người... thì họ sẽ tự thấy xấu hổ với bản thân và mọi người. Thân
    nhokct9xBất Giới thích bài này.
  10. maimai mottinhyeu Thành viên

    minh nghi công hoài noi ko dung rui.nhung sau bai bao nay thi nhung nguoi giau se tu dong rut lui vi su nhuc nha.voi lai lan dau nen ho to mo va tim hieu vay thui.minh nghi ko có lần sau đâu?

Chia sẻ trang này