Hương cau quê nhà Ở Quảng Trị mùa này đến bất kì vùng quê nào cũng thấy thấp thoáng những hàng cau trổ hoa. Khắp các làng quê từ huyện Hải Lăng, Triệu Phong, Cam Lộ, Gio Linh … đều thấy những hàng cau đang vi vu đẩy hương thơm bay vởn luồn sâu vào trong gió tạo nên một không gian rất riêng của hoa cau khi đi vào làng. [FONT=arial, helvetica, sans-serif]Hạ về là thời gian những hàng cau xanh mướt trước hiên nhà trổ hoa trắng muốt mang theo hương thơm dìu dịu nhẹ nhàng nhưng không kém phần tinh tế. Thật không gì bằng được đứng dưới cây cau đẫm mình trong hương cau và nghĩ về cuộc sống ở quê nhà. [FONT=arial, helvetica, sans-serif]Cây cau là hình ảnh gắn liền với làng quê. Nó cho mỗi người sinh ra và lớn lên từ làng cảm nhận đầy đủ nét đẹp bình dị nơi thôn dã. [/FONT] [FONT=arial, helvetica, sans-serif]Vào mỗi dịp trăng rằm tròn vành vạnh dưới bầu trời trong vắt khi thiên nhiên được nhuốm một màu sáng bạc của ánh trăng thì cùng lúc từng chùm hoa cau cũng đung đưa theo gió phảng phất hương thơm. Cái mùi thơm lạ lạ chỉ có ở vùng quê. Hoa cau không nồng nàn nhả hương như hoa sữa hay hoa nhài. Sắc của hoa cau cũng không rực rỡ như hoa hồng, hoa cúc mà dưới từng sợi nắng tinh khôi của buổi bình minh ánh lên nhành cau xanh mướt điểm tô bằng những hoa cau chúm chím trắng tinh càng làm hoa cau thêm đẹp và xính phần tinh tế. Hoa cau có điểm đặc biệt là lâu héo tàn. Có lẻ vì thế mà hoa cau được mọi người ưa thích bên cạnh màu sắc và hương thơm. [/FONT] [FONT=arial, helvetica, sans-serif]Hoa cau là nét đẹp riêng của quê với mùi hương thoang thoảng đượm khắp thôn xóm, nó nương vào gió vào nắng làm nên vẻ lung linh diệu kỳ. [/FONT] [FONT=arial, helvetica, sans-serif]Hoa cau nở quanh năm nhưng rộ nhất vào mỗi độ đầu hạ. Khi ấy hoa bung trắng và chỉ cần một cơn gió nhẹ bay ngang cũng làm cho khoảng sân trước nhà rải trắng màu hoa để rồi lũ trẻ nông thôn bất chấp cái nắng oi ả của vùng đất khắc nghiệt thỏa thê nhặt hoa cau. [/FONT] [FONT=arial, helvetica, sans-serif]Để rồi mỗi dạo phải xa nhà thì hương cau đã trở thành hồn quê vương vấn bước chân người đi xa trở về. Bởi với mỗi ai đã từng lớn lên cùng hương cau sẽ không sao quên được mùi hương thoang thoảng pha vào đất quê nuôi lớn tâm hồn những trẻ thơ và cho từng người sự cảm nhận đầy đủ tình yêu với quê nhà. [/FONT] [FONT=arial, helvetica, sans-serif] [/FONT] [FONT=arial, helvetica, sans-serif] Phan Bảo Hòa [/FONT][/FONT]
Mình rất ghét nhắc tới cây cau, cũng chỉ vì quá muốn nhắc đến nó. Mỗi lần nghĩ về cây cau là mình lại buồn. Hình ảnh của nội luôn hiện ra trước mắt cùng hàng cau xanh mệ trồng trước cổng. Năm tháng hàng cau đó cùng cháu lớn lên. Lúc cháu cao mới chừng vài cm (chưa đi được đang còn nằm), cây cau mệ trồng cũng cao chừng đó. Nhưng sao nó lại lớn nhanh đến thế. Lúc cháu mới 4 tuổi, cây cau xưa đã cao quá đầu cháu rồi. Đến giờ thì ngọn cau đã vi vút trong gió. Cao cao lắm. Như muốn đâm thủng trời xanh để thay cháu, tìm kiếm nội của cháu: ở trên đó...