Ph[FONT="]ố v[FONT="]ắ[/FONT]ng lay l[FONT="]ắ[/FONT]t đèn khuya Cô thân l[FONT="]ạ[/FONT]c ch[FONT="]ố[/FONT]n tìm v[FONT="]ề[/FONT] n[FONT="]ẻ[/FONT]o x[FONT="]ư[/FONT]a V[FONT="]ỉ[/FONT]a hè k[FONT="]ẽ[/FONT]o k[FONT="]ẹ[/FONT]t võng đ[FONT="]ư[/FONT]a L[FONT="]ư[/FONT]a th[FONT="]ư[/FONT]a m[FONT="]ấ[/FONT]y dáng h[FONT="]ồ[/FONT]ng th[FONT="]ư[/FONT] v[FONT="]ẫ[/FONT]y ngh[FONT="]ề[/FONT] Bóng dài tr[FONT="]ả[/FONT]i b[FONT="]ướ[/FONT]c lê thê Tóc vai buông xõa l[FONT="]ố[/FONT]i v[FONT="]ề[/FONT] t[FONT="]ố[/FONT]i tăm Ph[FONT="]ậ[/FONT]n em gánh nghi[FONT="]ệ[/FONT]p vũ - n[FONT="]ằ[/FONT]m Thân giành thiên h[FONT="]ạ[/FONT] ph[FONT="]ầ[/FONT]n còn trao ai H[FONT="]ươ[/FONT]ng đ[FONT="]ờ[/FONT]i ch[FONT="]ẳ[/FONT]ng ph[FONT="]ả[/FONT]i th[FONT="]ơ[/FONT]m nhài Dung nhan ph[FONT="]ờ[/FONT] ph[FONT="]ạ[/FONT]c tàn phai s[FONT="]ắ[/FONT]c h[FONT="]ồ[/FONT]ng Ái ân không bi[FONT="]ế[/FONT]t m[FONT="]ặ[/FONT]n n[FONT="]ồ[/FONT]ng C[FONT="]ơ[/FONT]m no, lành áo ng[FONT="]ẫ[/FONT]m lòng tái tê Th[FONT="]ươ[/FONT]ng cho án ki[FONT="]ế[/FONT]p ê ch[FONT="]ề[/FONT] Nhân gian khinh nh[FONT="]ạ[/FONT]t, môi tr[FONT="]ề[/FONT] bĩu bôi Trách sao mi[FONT="]ệ[/FONT]ng l[FONT="]ưỡ[/FONT]i thói đ[FONT="]ờ[/FONT]i Thân em xuân nh[FONT="]ạ[/FONT]t đành trôi theo dòng Tình - ti[FONT="]ề[/FONT]n gieo h[FONT="]ạ[/FONT]t long đong Mong cho nhân th[FONT="]ế[/FONT] r[FONT="]ộ[/FONT]ng lòng xót xa Sài Gòn Rượu Đêm Pathero / Thanhhuyen_mau[/FONT]
Phận bèo dạt mấy trôi. Có những lầm đường lỡ bước do hoàn cảnh éo le, cũng có những trường hợp tự sa chân cám dỗ. Cần quan sát tỉ mĩ, phân tích tinh tế trước khi nhận xét một cái gì
Vâng đúng vậy đó cũng là kiếp người Vì mưu sinh nên lầm đường lỡ bước Chỉ sa chân nên con đường phía trước Sớm lụi tàn rồi em tiếc phận em . Nhưng có ai coi chúng em thấp kém Sống kiếp đời chỉ biết thấp hèn thôi Đâu có ai nói dăm ba lời Chê chúng em vì kiếp đời như vậy . Vâng với chúng em đời là như vậy vẫn ước mình có mái ấm mẹ cha Vẫn ước mong có một ngôi nhà Với các con , và người chồng chu đáo . Vâng chúng em , những người mang dại Trót trao đời cho kẻ buôn hoa Để chúng em biến thành trò hề Của lũ dê chỉ biết mê tửu sắc . Vậy thì thôi đời là như vậy Chúng em đành chấp nhận mà thôi Nhưng hãy xem chúng em ở đời Không vui chơi , mà nhìn đời đau xót . Mr. Mặc Tưởng
Tâm tư liền kề nối tiếp, nhưng thật lòng là hình như có phần lạc sang hoàn cảnh những đứa bé mồ côi, lạc lõng giữa đời không nơi nương tựa thì phải
Dù mình sinh ra là gì đi nữa thì ngẫm lại thấy mình còn may mắn chán, chắc chắn rằng sự kỳ thị không đặt lên vai các bạn với những người có suy nghĩ thấu đáo !