1. xucapochino1 Guest

    Sóng bước bên nhau, em nghe cả vũ trụ đang xoay chuyển. Dòng kí ức trở về, ru về nơi xa xôi tuổi ấu thơ. nhìn sâu vào mắt ai, em hiều những yêu thương có thể không thành câu nhưng còn nặng trĩu hơn thể. Em không biết giữa màn đêm có một ai đang đợi chờ, đang theo những bước chân. Đã có lúc tưởng như mình trở thành một kẻ lẻ loi trên con đường xa lạ, giữa những người xa lạ, cuối cùng thì em đã nhầm.Hóa ra một người hay suy nghĩ, hay lắm điều lại là một kẻ nông cạn, một kẻ không biết gì cả, ngay cả về bản thân cũng không.

    Ta đếm thời gian mỗi ngày, ta đong từng sợi nắng để màn đêm chóng về, ngày mai lại đến. Có lúc nào thời gian thành ra vô nghĩa vậy đâu. Ta, người luôn bay nhảy, véo von suốt ngày đâu rồi. Ai đây, chú mèo nhúng nước ủ ê nào đây? Già mà vòng quẩn quanh này sớm kết thúc, giá mà ta đừng bị trúng tên một ai cả. Ta sẽ lại là ta.
    Đồng hồ lại điểm chuông. Những tiếng reo mừng hay khóc than cho ta. Bản nhạc buồn quá "đêm qua Phạm Thái nhớ Châu Long, vạn nẻo ai kia nhớ giống dòng, thuyền cũ xa xưa đèn nhớ bóng, trăng nhớ hoàng hôn, anh nhớ em...". Lúc này, có lẽ chỉ còn mình ta cùng bóng tối, không ai hết không gì hết. Giá mà gió có thể mang nỗi nhớ này đi, thật xa
  2. xucapochino1 Guest

    bây giờ thì chẳng cảm thấy gì cả, tình cảm mà, cũng giống như con sóng, lúc có, lúc không
  3. xucapochino1 Guest

    lại được về sớm, lại lang thang, mệt mỏi, nhìn thư viện mà chán nản, sách vở cũng có lúc thành ra một mớ hỗn loạn, không định hình được gì cả. Chẳng muốn gì, chẳng thích thú gì, cũng có lúc sỗng dật dờ như một cái bóng.
  4. nabito Thành viên

    lỡ mất vụ sang Hà Tây lang thang vãn cảnh, lại luẩn quẩn ở nhà, máu lại chảy về tim rồi. Tim ơi, tim đang trôi về đâu ?
    Một ngày vô vị
  5. xucapochino1 Guest

    <div class='quotetop'>(nabito @ Sep 17 2006, 05:51 PM) [snapback]19550[/snapback]</div>
    hehhhe, ở một nơi nào đó nhưng không ở trong ta, hic, cuối tuần một mình dạo phố, thấy phố xấu kinh khủng, người đi chơi với nhau nhìn thật là vô duyên, hic, ta lại tha hóa mất rùi
  6. MyDream Thành Viên Danh Dự

    <div class='quotetop'>(xucapochino1 @ Sep 12 2006, 12:10 PM) [snapback]19213[/snapback]</div>
    Có đôi khi những con sóng nhầm dưới lòng sâu, ai hay được sự hiện hữu của nó, nhưng đó lại là những chất chứa dài lâu, biết đâu một ngày nào đó sẽ ào ạt đến không cùng. Đâu phải nỗi nhớ nào cũng cần đến một cái tên cho riêng nó, có những nỗi nhớ vu vơ...

    @ Xu: Dạo ni nhiễu sóng liên tục hay răng mà kêu nhớ nhiều rứa!
    <div class='quotetop'>(xucapochino1 @ Sep 18 2006, 03:09 PM) [snapback]19633[/snapback]</div>
    Khổ thân Xu, đến giờ mới nhận ra chân lí đẹp đẽ ni. :10: Heh, mydream chuồn đây.
  7. xucapochino1 Guest

    <div class='quotetop'>(My Dream @ Sep 19 2006, 09:32 AM) [snapback]19665[/snapback]</div>
    Đồ thỏ đế, mới đó đã chuồn rồi, phát ngôn bừa bãi, chuồn là phải. Nếu là nói về sự tha hóa thì Xu đây phải bài Dream làm sư phọ đó chứ. Hhehheheh.
  8. xucapochino1 Guest

    hic, không nên nói nhiều nữa, thiên hạ có người bình phẩm, hic, một ngày, ta có thể ôm nỗi lòng này vào thiên thu vô tận.
  9. xucapochino1 Guest

    cuối cùng lại trở về đây, bên nỗi nhớ vô tận này. Có lúc muốn nỗi buồn hiện hữu như một vât chất hữu hình, ta sẽ đập nó vỡ tan và chia khắp cuộc sống này. Những ngày tháng ta thả hồn vào bao nhiêu việc, ta ôm những lo âu vào longvaf để ta tự gặm nhấm. Để rồi ta lại tìm thấy ta, chìm trong nỗi buồn ngàn năm
  10. xucapochino1 Guest

    chở ba ra ga, chợt nghe một cơn gió lạnh se sắt trong tim. Con đường trở về sao mà xa thế không biết nữa ...lúc này lại nhớ những bữa cơm ở nhà, lại nghe giọng cười của đứa em...hàng cây, góc phố, những cửa hàng mà ta vẫn đi giờ thật xấu xí. Giá mà ta có thể trở về lúc này ...
    Gió Hà Nội, không, có lẽ là gió của miền quê ta đang thổi đến, nghe có hương của quê

Share This Page