Tay chạm nhẹ .. nỗi buồn như lá vỡ Lao xao rơi trong đáy mắt 1 người Mùa xuân ấy chừng qua rồi quá nửa Có hay chăng ta vừa mới ngậm ngùi .. Người đã đến và đi trong lặng lẽ Bước chân chưa in dấu vết bao giờ Ta đã thoáng nghe hồn sao quạnh quẽ Mỗi khi chiều đổ xuống tím dòng thơ Ta đã cố nhủ lòng không viết nữa Thơ ngủ ngoan trong vũng cạn linh hồn Bỗng chợt thoáng cơn mưa mùa xưa đổ Đầy ắp lòng những giọt muộn màng tuôn! Ta đã hận nhưng rồi không hận nữa Như con sông ngưng sóng gió 1 ngày Phẳng lặng quá cuộc đời theo nước chảy Từng dòng trôi xa vời vợi tầm tay Người đã thấy .. biết đâu người cũng hiểu Cười với ta đi đôi mắt vô hình Ta lặng lẽ cùng thơ ta lặng lẽ Khóc người đi .. dòng nước mắt chân tình!
Đó là lẻ đương nhiên , nhưng ko biết những giọt nước mắt ấy có thật lòng hay ko ? hay đó chỉ là sự giả dốt . Còn đây khóc người đi , vì đã mất đi một phần cuộc sống tâm hồn của người còn đó , đó là một sự đau khổ đến tột cùng , sẽ rất lâu mới nguôi ngoai được
Nếu đã ko như vậy thì cuộc sống này sẽ trở nên buồn tẻ và vô vị đến lạ thường thui muôi ah !!! Hãy sống vì những mục tiêu mà mình đặt ra nhen !!!