Không một lời nói,không một lời giải thích ,không một lời từ giã,đó có phải thay cho lời kết thúc,làm một người cũ có thú vị hơn là người hiện tại kg anh,... Không rõ và cũng chưa cần phải nói với nhau lời nào cả,im lặng là đồng ý hay im lặng là phản đối nhỉ ? Vô tình đọc đc một câu nào đó ,''thời gian dấu chân người cũng bụi mờ ''.Mà hình như đâu phải thời gian làm bụi mờ anh ,tự anh và hình như cả em nữa đang phủ lên nhhau một lớp bụi mờ . Ừ thì quên nhau,em cố gắng đủ mọi điều ,và đủ mọi cách,cố để kg chạm vào một người đàn ông nào để vô tình làm em nhớ anh.Cố để kg nghĩ đến anh,cố để kg nhớ đến anh,cố để kg chạm vào anh,.Em làm đc ,em biết điều đó,nhưng em đau,có thế thôi,. Em đau đến quằn người ,đau đến nhói tim,nhưng em kg khóc đc ,kg rõ vì em đã từng khóc cho anh,hay là anh kg đủ để làm em rơi lệ,nhưng nỗi đau của em còn hơn vạn lần người khác khóc.Khóc để vơi,còn đau thì nhớ mãi muôn đời đúng kg anh? Anh kg thể hiểu và anh cũng kg bao giờ tìm hiểu,sau bao ngày em vẫn chỉ là con số 0 tròn trĩnh trong trái tim anh.Em tưởng khi em gặp đc anh rồi em sẽ xóa đc nó tỏng em nhưng hóa ra anh lại là người đẩy em xuống vực sâu ,thậm chí còn sâu hơn nữa,em kg ngoi lên nổi,hay đến lúc này em đang đau,nhói lòng ví một anh kg đâu . Nhấn chìm em rồi,... Làm đau em rồi... Anh có vui?