Khi anh nắm lấy tay em !Entry for November 05, 2007

Discussion in 'TÂM SỰ, CẢM XÚC, MỘT CHÚT RIÊNG TƯ...' started by Adv, Nov 6, 2007.

  1. Adv Thành Viên Danh Dự

    Khi anh nắm lấy tay em !Entry for November 05, 2007
    [FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Từng chút, từng chút bình yên rón rén len nhẹ vào lòng. Từng giọt, từng giọt hạnh phúc ngọt ngào trôi vào miền thương miền nhớ trong tim em bé nhỏ theo từng ngón tay anh dịu dàng mà ấm áp... đến lạ...
    Khi anh nắm lấy tay em,
    Em thôi không còn để những vẩn vơ lo âu làm vương sầu đôi mắt ướt, mềm mại cả tâm hồn với cảm giác được chở che. Khe tình cảm của em đâu có sâu nhưng tình anh quá nặng, êm đềm lèn qua khung cửa trái tim em... Cho một ngày, đầy ắp những tình yêu...
    Khi anh nắm lấy tay em,
    Một bước, hai bước... cả vạn bước chân em đi giữa trời giông bão, vẫn thấy trên cao mây trắng bình thản trôi và trời xanh ngập tràn ánh nắng trong ngần soi bóng em bên anh sóng sánh nghiêng nghiêng. Em biết là anh chẳng bao giờ để em lỡ nhịp, bởi từng bước em đi luôn có bàn tay anh nắm tay em... không rời...
    Khi anh nắm lấy tay em,
    Dải ngân hà như trải ra trước mắt em vô tận.... bừng sáng những vì sao lung linh soi đường cho anh dìu dắt em qua hết những ngày chông chênh. Đường em đi thênh thang vạn lối, lối tắt lối dài nào cũng có anh bên...
    Khi anh nắm lấy tay em,
    Em biết, có một trời yêu thương sâu vời vợi anh trao gửi cho em. Em biết, một cái nắm tay đôi khi em cần hơn muôn ngàn lời nói. Em hiểu ra rằng, chẳng chi sâu nặng bằng tình anh…
    Khi anh nắm lấy tay em, em khẽ bối rối khép hờ đôi mắt, rụt rè co tay nhè nhẹ, để anh mỉm cười, chẳng buông mà lại nắm chặt hơn...
    [/FONT]
  2. Adv Thành Viên Danh Dự

    Nỗi buồn vu vơ!

    Sài Gòn!

    Đừng buồn nửa nha bé! Anh biết chúng mình chưa đủ hiểu nhau để bé có thể tâm sự với anh tất cả! Anh ko hiểu có lý do j làm bé buồn đến như vậy? Quyển nhật ký có tội tình gì chứ? Liệu đốt nó em có thay đổi được suy nghĩ của mình ko?
    Hãy coi anh như là một người anh trai! Anh làm anh hai của bé nha! Hãy nắm lấy tay anh nếu bé cảm thấy mình yếu đuối, hãy tựa vào vai anh nếu bé muốn khóc..............

    Cố lên nha! A muốn lúc nào cũng được nghe em cười! À hôm nào anh sẽ gửi mấy cái hình cho! Vui vẽ lên nha!
  3. tung Guest

    "Chuyện hum nay sẽ thành kỉ niệm xưa
    Em đã đợi cả mùa thu nông nỗi
    Hoa sữa thơm hương nồng nàn bối rối
    Mất anh rồi tim hóa đá chơi vơi..."
    Ặc ặc, sến quá!!!:botaythoi:
  4. Adv Thành Viên Danh Dự

    Em nói rằng em chẳng biết iu
    Ngây thơ như mây trắng giữa trời
    Mây trắng chiều nay sao lại khóc
    Thôi rồi mây trắng nhớ người iu ...
  5. Adv Thành Viên Danh Dự

    Chúc những người thân yêu một Giáng sinh tràn ngập niềm vui. Mọi nỗi đau sẽ qua và cười lên với những gì tốt đẹp đang đến. Em à, dù chúng ta không có nhiều cơ hội gặp nhau, cho dù anh chẳng thể có em cho riêng mình. Anh biết em đang cần một ai đó, người có thể hiểu em.............. Em cảm thấy thật buồn, thật vô vọng phải ko em? Anh luôn cầu chúc cho em gặp nhiều may mắn và thành công trong cuộc sống. Chỉ mong rằng một lần thôi em nhớ đến anh. Người rất muốn quan tâm đến em.............
  6. alone_galaxy Guest

    Chiều buồn ơi sao buồn vô cớ
    Nỗi bơ vơ đọng mãi lòng ai
    Sao đợi hoài ...
    Chỉ thấy trời và mấy gió
    Thoáng chút hương nồng mộng lắm thay
    Canopus đêm đông lấp lánh
    Phản chiếu góc trời trong lẻ loi
    Ngắm nhìn bạn xa lòng hờ hững
    Thơ chia nữa, câu gãy đôi
    ...
  7. Adv Thành Viên Danh Dự

    [FONT=Verdana, Arial, Helvetica, sans-serif]Chiều, em qua phố nhỏ
    Mắt buồn theo gió đưa
    Em ngẩn ngơ mấy độ
    Yêu ai tự bao giờ?

    Chiều, em qua phố nhỏ
    Sao tình cờ bay mưa
    Em để hồn mở cửa
    Khúc buồn ca cuối mùa

    [/FONT][FONT=Verdana, Arial, Helvetica, sans-serif]Chiều, em qua phố nhỏ[/FONT]
    [FONT=Verdana, Arial, Helvetica, sans-serif]Giọt buồn nào đong đưa
    Em giờ là thiếu nữ
    Buồn vẫn vơ bao giờ?

    [/FONT][FONT=Verdana, Arial, Helvetica, sans-serif]Em về lối xưa
    Hạt mưa buồn
    [/FONT][FONT=Verdana, Arial, Helvetica, sans-serif]rơi [/FONT]
    [FONT=Verdana, Arial, Helvetica, sans-serif]Có nghe lòng lạnh giá.........
    [/FONT]
  8. Adv Thành Viên Danh Dự

    Ngày......tháng........năm.........Lần đầu tiên mình có cảm giác như rứa! Thui đi! Đừng có mà vẫn vơ như rứa! Mình đang nghĩ linh tinh thì phải? quyết định chấm dứt??????Ok! Kết thúc thôi! Chẳng được gì cả nhiều khi còn ảnh hưởng tới người khác...................
  9. Adv Thành Viên Danh Dự

    Nếu em phải đi một mình( Nếu thôi nhé, vì em biết, đâu đó, em vẫn không cô độc mà, phải không?) thì em sẽ đi một mình trong mưa, vì em như mưa, không màu, rơi mãi, rơi mãi mà vẫn chưa cạn nước... Vì trong mưa, người ta chỉ cố đi nhanh về nơi người ta có đôi, người ta có người.Nên khi em đi một mình người ta sẽ nghĩ em đi về nơi có anh đấy thôi.


    Cuối dốc mưa, có đường chân trời nào đó không? Nếu em phải đi một mình, em sẽ đi bằng đôi giày xinh xinh và điệu điệu một tẹo, để em sẽ thấy mình mong manh hơn, mong manh như mưa, mong manh như gió. Và vì như thế trông em dịu dàng hơn.Có lẽ anh rất thích được nhìn em dịu dàng, phải không?


    Nếu em phải đi một mình, mặt trời đã sắp xuống núi. Em sẽ không đội nón, vì lúc ấy là lúc nhiều gió nhất trong ngày, những sợi tóc không dài, không ngắn của em bay vô tư lự, bay hồn nhiên, bay hồ hởi, bay về miền ngược sáng trong chiều. Em sẽ trong hơn, sẽ mềm hơn, sẽ nhẹ nhàng hơn. Và đi một mình, với cái sức của em, em cần phải thật thanh thản để đi được lâu, một ngày nữa sắp tan đi theo những cánh chim dáo dác trong chiều.


    Nếu phải đi một mình, em sẽ đi trong đêm, để giọt nước mắt nóng hổi lăn lặng lẽ tự nhiên trên đôi má lạnh lẽo.Không ai thấy mắt em thăm thẳm, vô vọng, không ai thấy bàn tay em khao khát một bàn tay, một anh mắt. Sẽ không ai thấy đôi chân em đã kiệt cùng vì một ngày đầy mưa... Trong đêm, chỉ có tiếng cỏ cây, muôn trùng ru nhau tha thiết, em cũng được bình yên...


    Nếu phải đi một mình, em sẽ đi về phía chân trời em, nơi những cánh hoa rơi xao xác bên vườn hồng thuở ấy, những khúc sông tím tái lục bình, em sẽ đi về miền nước nổi, lênh đênh, con đò nào không người lái, cột chênh vênh trên bến sông bạc màu của nước. Em sẽ đi về chân trời một ngày bão động, em là tâm bão, và bốn phương là trời đầy giông gió. Nắng có lên ngợp một vành trời?

    Nếu phải đi một mình, em sẽ ...

Share This Page