Sợ !!!!! 1 đêm bất chợt bỗng thấy lòng heo quạnh ? Có vẻ giống như lời của 1 bài hát phải ko mọi người ? Nhưng đó cũg là tâm sự của 1 thằng con trai vừa qua tuổi trăng tròn . Ngồi 1 mình giữa đêm vắng , 1 đêm tĩnh mịch , nóng nực của tiết trời Sài Gòn tháng 2 . 22 h ? 23h ? Hay hơn nữa ? Điều đó chẳng có nghĩa gì khi quanh ta ko có ai ? Ko có ai hay chỉ là thực sự cô đơn từ trái tim ? Có sến ko khi viết ra những dòng này ? Tại sao con trai ko đc bày tỏ cảm xúc ? Đúng , con trai ko fải ko đc fép , nhưng tốt nhất đừng bày tỏ ra . Nước mắt con trai ko fải dành để rơi . Tôi đã lớn chưa ? Tôi đã làm gì đc cho chính bản thân tôi ? Cho chính gia đình ? Cho em ? Cho những người bạn ? Vị trí nào cho tôi trong cuộc đời này ? Tôi vui tính , tôi tếu lâm , tôi luôn mỉm cười . Hay chỉ là tự che giấu bản thân , ẩn vào đó những tham vọng , những hoài bão mà mình hằng ấp ủ ? Có những điều muốn nói , muốn làm nhưng lại chẳng dám nói , chỉ lẳng lặng làm . Làm nhưng sẽ chẳng thấy kết quả ngay đâu . Tôi tham vọng ? Tôi tự cao ? Hay do bạn chẳng hiểu đc cá tính tôi ? Hiểu đc con người tôi ? Có lẽ , vẻ vui tươi thực sự là lớp vỏ ngoài . 1 lớp vỏ mỏng manh hay chắc chắn trước mọi sức ép bên ngoài ? Tôi ko biết , chỉ biết Tôi chính là Tôi . Lạnh !!!!!!!!!!! Tôi vẫn thường có cảm giác đó , nên đó cũg chính là lý do tại sao Tôi luôn vui vẻ , Tôi luôn vui đùa hết mình , giỡn như 1 đứa con nít . Tôi sợ mất em , mất bạn đó . Những người thực sự quan trọng của Tôi . Tôi cần bạn , nhưng Tôi ko thích nói ra . Tôi chỉ thích vui đùa thỏa thích khi bên cạnh bạn . Tôi cần em , vì em chính là 1 phần của Tôi . Có vẻ như Tôi thích sự đơn độc, nhưng thực ra không phải thế . Tôi cô đơn lắm , Tôi cần – cần tất cả mọi người. Cá tính ? Tôi thường nói “ hay ho gì 1 lời khen “ . Tôi lập dị chăng ? Hay Tôi chỉ muốn khẳng định mình ? Tôi khao khát được mọi người chú ý, hưởng ứng. Tôi luôn muốn mọi người công nhận những gì mà Tôi đã làm được . Tôi hạnh phúc khi đc nghe những lời đó , Tôi muốn bạn khen thật lòng , nhưng Tôi cũng muốn nghe những lời bạn phê bình , nhận xét về Tôi . Tôi ko giận đâu , vì đó chính là người bạn thật sự của Tôi , muốn giúp Tôi trưởng thành & chính chắn hơn . Tôi hạnh phúc & tự hào vì có đc người bạn tốt . Tôi cười , nhưng chưa hẳn Tôi vui . Tôi vui nhưng chưa chắc Tôi ko buồn . Tôi cần bạn , cần em , cần gia đình Tôi Source : http://www.khoahocphothong.net/forum/showthread.php?t=152696
Con gì củng chẳng là con. Theo nghiên cứu, con trai khó chấp nhận và khả năng chống chọi với sự cô đơn thấp hơn con gái. Điều này có lẻ từ xưa con trai hoạt động xã hội rộng hơn con gái. Hãy sống thật với cảm xúc của mình. Hãy sống như ngày mai phải chết!
Nhưng nếu ko nghĩ cho ngày mai... Thì sống hết mình cho hum nay để được gì... Kái gì mà chẳng cần có tương lai hả anh... Quá khứ là nền tảng mà....
Hình như cũng chỉ có một câu: "Nước mắt không phải làm người ta yếu đuối đi mà chính sự cô đơn mới làm người ta yếu đuối". Con trai hay con gái cũng vậy, khi buồn mà không giải tỏa, không chia sẻ, chỉ biết chất chứa và chứa chất thì đến một lúc nào đó nó cũng vỡ tung ra thôi. Chỉ có điều con trai giỏi che dấu hơn con gái và hình như còn cảm thấy "nhục" khi rơi nước mắt. Đó chính là điều làm nên sự cô đơn trong lòng con người. Muốn nói nhưng không thể nói, muốn khóc nhưng không thể khóc... Người kia hình như cũng đang thế thì phải? Im lặng là tôn trọng hay là nhẫn tâm! Mình có đang nhẫn tâm không nhỉ???
Chính là lý do " nước mắt ko thể thành dòng " , " Chỉ muốn nói " , ..................... Nhẫn tâm hay nhẫn nhịn ? Ko ai có thể nhìn người mà đoán đc tính cách của ng đó