Mưa là một khúc nhạc không bao giờ viết hết thành lời , là một câu chuyện mãi không có hồi kết … Nhưng mưa là tất cả yêu thương mà con người ta có được … Bạn có thích mưa không ? Sau câu hỏi này thì nhiều bạn sẽ trả lời ngay là có ! Nhưng với tôi thì khác , tôi xem định nghĩa của từ “ thích “ và “ không thích “ không rõ ràng như mọi người . Có thể hôm nay tôi thích làm một việc gì đó , nhưng hôm sau thì có thể sẽ khác đi . Và với mưa cũng thế … Những trận mưa đá kéo về làm cho tôi cảm thấy mệt mỏi ; chúng làm vách lá của ông bà ngoại thủng vài lỗ thật to . Cảm giác lạnh và khó chịu vì những vết loang xuất hiện trên đồ dùng của tôi . Tôi khẳng định , tôi ghét mưa ! Thế là mọi người ào cười khi tôi thét lên một câu như thế . Vì lúc ấy tôi cũng chỉ là một đứa trẻ . Và thế , với mọi người đó là câu nói ngu ngơ về một cơn mưa rào …. Thời gian đã làm con người ta thay đổi tất cả ! Cách nhìn nhận về một điều gì đó đôi khi là đơn sơ nhưng rồi lại nghiêm trọng . Hình như con người ta lớn lên thì sẽ mất dần cái vẻ trong sáng vốn có của một đứa trẻ ! Tôi thay đổi đi nhiều ; và suy nghĩ về mưa cũng thế . Tôi thích ngắm nhìn nhưng cơn mưa … Cố lê bước trong mưa , tôi sẽ không sợ người ta chê cười . Vì người ta không biết được rằng lúc này đây , tôi đang khóc . Những giọt mưa lạnh hoà cùng dòng nước mắt nóng , người ta khó mà hiểu được lúc này đây , tôi đang nghĩ gì … Trong cơn mưa lạnh buốt , cơn rét làm tôi quên đi tất cả mọi thứ . Cơn run rẫy dường như đang lấn áp nhưng nỗi buồn đẫm nước . Có lẽ tôi thích điều đó ,nỗi buồn có thể làm tôi suy nghĩ và phát bệnh suốt cả tuần , có khi là cả tháng . Nhưng một trận cảm vài ngày có thể làm tôi suy nghĩ thoải mái hơn . Và quên đi mau những điều quá vô tình … Và trong cơn mưa , những bước chân hối hã , chạy thật nhanh , thật nhanh . Và người ta sẽ vô tình lướt qua nhau mà không hề hay biết . Không cần bịnh rịnh , không đắng đo …Vì lúc này đây , người ta muốn tôi hiểu rằng , người ta đang tránh một cơn mưa rào vô hạn … Và mưa là thế ,như một trang giấy chưa viết thành lời …. == - Em này , khi nào trời sẽ không còn mưa nữa ? - À , khi anh cười ! - Vì sao ? - Vì nụ cười của anh là nắng . Và mưa thì rất ít khi xuất hiện trong nắng lắm ! Thế nhưng … hôm nay trời lại mưa nữa rồi … !