Ngày mình yêu nhau Anh có thói quen nhận sms mỗi bình minh Những icon nhỏ, xinh nhìn rất tếu: “ Đêm qua em ngủ có ngon ? Có mơ về anh nhiều không đấy? Còn anh thì Mơ toàn thấy Ừ, Em”. Những ngón tay em lại lúi húi trả lời anh Miệng cười khẽ, mắt nheo nheo Số cũ của Em Anh vẫn lưu nhưng tên thì đã khác Chỉ là một cái tên như bao người trong danh bạ Xa lạ quá Sáng này lại lạnh rồi em ơi Gửi về em tin nhắn Anh tự nhủ sẽ là tin cuối cùng: “ Trời trở lạnh, nhớ mặc ấm vào em nhé!” Di động rung lên Khe khẽ Tin nhắn mới, sao mà em reply nhanh thế. Một câu hỏi ngắn thôi: “ Ai đấy” Không có cả dấu chấm hỏi cuối dòng !!! Bài hát tặng em [FLASH]http/www.nhaccuatui.com/m/0K7fab3IfJ[/FLASH]
Mình nhớ đọc bài này vào một ngày nắng, cái nắng sg gay gắt và khó chịu làm sao. ( Trên trang vietbao thì phải ). Và mình đã khóc. Trong lớp học. Nhưng đó là tâm trạng của một cô gái ( Hoàng thay đổi chủ ngữ rồi hì ). Bây giờ đã là cái ngày rất xa ngày đó. Đã cười.