Đếm tuổi Tôi đếm tuổi mình bằng những sợi mùa thu Bằng những gót chân trăng nhón qua thời tóc rối Bằng những giọt cà phê bốc khói Âm thầm tan vào hun hút kẽ đời. Tôi đếm tuổi mình bằng những rong chơi Bằng những chuỗi hoàng hôn tôi xâu trong nỗi nhớ Bằng những hạt cườm lăn đến cuối chiều thì oà vỡ Thành mưa. Tôi đếm tuổi mình bằng những ngày mưa Bằng những con đường cỏ bao màu xanh – úa Bằng bao ngày ngóng dáng tóc em không về nữa Bằng ấm mềm cát ở phía bờ xa. Tôi đếm tuổi mình bằng những tháng năm qua Tiếng chuông đồng hồ vỡ vụn trên gác xép Bằng những chuyện chẳng thành thơ năm nào tôi cũng viết Cho người ấy, cho tôi. ---Đàm Huy Đông---
Nếu thật buồn - ĐHĐ Nếu thật buồn anh cứ về với biển Biển vẫn xanh rờn như thuở ấy mà thôi Giấu hết bão giông vào đáy lòng sâu thẳm Biển yên lành biển hát phiêu diêu Nếu thật buồn anh hãy về với biển Về bãi cát xưa tìm đấu tích lâu đài Anh sẽ thấy cát dưới chân mằn mặn Ngỡ chạm vào xưa cũ dấu chân ai! Nếu thật buồn anh cứ về với biển Viết ước mơ vào những vỏ sò Và hãy viết tên anh lên bờ cát Ở chỗ chúng mình đã viết ngày xưa Nếu thật buồn anh cứ về với biển Sẽ gặp vầng trăng ngụp lặn phía xa bờ Sẽ thấy bóng một người nôn nao thức Sẽ thấy còn nguyen vẹn một ước mơ... Bài thơ này do một người em gái tặng cho mình khi mình bảo mình rất thích biển. mình thích nhất 2 câu : Anh sẽ thấy cát dưới chân mằn mặn Ngỡ chạm vào xưa cũ dấu chân ai! 2 câu ấy làm mình lòng chùn lại. kể cũng kỳ...
Hạ khúc... - Đàm Huy Đông Một tiếng ve nhắc rằng mùa hạ Mây trốn về đâu cho trời lặng lẽ xanh Phượng tự đốt cháy mình thành ngọn lửa Ơ kìa! Sao em khóc ngon lành. Lưu bút đầy những thân yêu bè bạn Lại về đây đợi tiếng trống tan trường Bài thơ trong ngăn bàn mùa đông giá rét Biết có bao giờ cạn những niềm thương. Một mảnh giấy từ bàn trên chuyển xuống Diễm mèo ơi đứng dậy hát đi. Ơi! Có bao giờ lại gọi tên bè bạn Bằng những cái tên ngộ lạ kỳ. Đôi bạn ấy chung bàn ba năm học Giờ chia tay đứng mãi cuối hành lang “Mong những cơn mưa đời đừng làm ướt Tinh khôi áo trắng học trò”. Em biết không tất cả rồi sẽ mất Thơ còn mãi những gì tốt đẹp mà người ta mang đến cho nhau Và ta hát cho những trong trẻo ấy Ngày mai. Phía trứơc. Những nhịp cầu ---Đàm Huy Đông---
ĐỊNH NGHĨA TÌNH YÊU "Tình yêu là gì hở nhỏ Anh không định nghĩa được đâu" Chỉ biết khi yêu ai cũng Ngố ngố man man, ấm đầu Có thể tình yêu là bệnh Nên người ta gọi "cảm" nhau Bệnh này ở trong lục phủ Làm cho gan héo ruột đau "Tình yêu là gì hở nhỏ Anh không định nghĩa được đâu" Chỉ biết khi yêu ai cũng Chăm chăm là áo chải đầu Có phải tình yêu là hội Hội các-na-van hóa trang Tật xấu thường ngày quên hết Ai cũng lịch sự đàng hoàng. "Tình yêu là gì hở nhỏ Anh không định nghĩa được đâu" Chỉ biết khi yêu ai cũng Giận hờn rồi dỗ dành nhau Phải chăng tình yêu là kịch Nên có lúc hài lúc bi Nên mâu thuẫn rồi hóa giải Nên thường có hậu lạ kì... "Tình yêu là gì hở nhỏ Anh không định nghĩa được đâu Hay tình yêu là môn võ Đôi khi người ta đá nhau "Tình yêu là gì hở nhỏ" Có phải là trồng cây si Cho trái đất này xanh mãi Ồ thế thì hãy yêu đi
Không đề - ĐHĐ Em có còn cái vỏ ốc ngày xưa. Mỗi lần nhớ ghé tai nghe biển hát. Kỉ niệm là những lâu đài cát, Sóng rập rình cuốn trôi Em có còn nhớ biển và tôi Đêm Hạ Long chúng mình ngồi với biển Nghe con sóng thì thầm kể chuyện Lần đầu hơi ấm một bàn tay... Tôi lại về phố biển chiều nay, Biển lặp lại những lời tình ca cũ, Tôi lặng lẽ chìa tay mình cho gió Gió dắt em về chốn nao Nắng khoanh tròn dấu lặng xanh xao Tên em mờ, gió xóa đi rồi sóng Giữa chúng mình bây giờ là biển rộng. Tôi dã tràng se những vần thơ
MỐI TÌNH ĐẦU Thế là hết chẳng yêu nhau được nữa Đàn chim bỏ đi mỏ cắp theo mùa Dùng dằng lá giữa hai phiến gió Trong mắt chiều ngấn ướt một cơn mưa Thế là hết chẳng yêu nhau được nữa Lớp chia tay, bạn nghẹn nửa môi cười Trái Đất nghìn triệu xưa năm cũ Cũng chưa hiểu hết mình bao nhiêu sự sinh sôi Thế là hết chẳng yêu nhau được nữa Một vệt sông tối sẫm bóng dài Con đò ấy không thể nào cập bến Để rồi chìm trước một ban mai Thế là hết chẳng yêu nhau được nữa Cổ tích ngày xưa xin buộc cọng rơm vàng Kỷ niệm gửi vầng trăng cất giữ Trôi qua đời những bong bóng thời gian.
-Đàm Huy Đông- Em ở đâu cho tôi được đến tìm Mùa hạ ép con ve khô xác Bắng lăng tím tự bao giờ còn ngơ ngác Em về đâu sau giờ học cuối cùng ? Em ở đâu cho tôi được đến tìm ? Màu áo cũ như màu mây xuống phố Ba năm học bàn số năm ô cửa Đếm được mấy lần tôi trò chuyện cùng em ? Em ở đâu cho tôi đựơc đến tìm ? Ánh mắt em Một lần kiểm tra tôi lén xem trộm sách Để đến tận bây giờ còn day dứt Ánh mắt em. Em ở đâu cho tôi được đến tìm Tôi gắng học để trước em không kém cỏi Những bài toán cả lớp tin rằng một mình tôi giải nổi Tôi vẫn biết là em đã làm xong Có bao giờ em hiểu tôi không ? Tim tôi đập rung trong tầng đá lạnh Em yên lặng em bước qua kiêu hãnh Tôi nghe lòng nhức nhối phía xa xôi Không một dòng lưu bút cho nhau Giờ văn học cuối cùng tôi mượn cây thước kẻ Em vẫn chỉ lặng lẽ đưa,lặng lẽ Giá như em ..........
ĐOẢN KHÚC MƯA 1. Phía bên kia lề ký ức tuổi thơ. Là những ngày mưa tôi bắt con cá rô rạch theo dòng nước, Cầm tù những cánh mối nâu lả lướt. Và chân trần đuổi bắt, bắt tiếng cười trong vắt của em. 2. Những ngày mưa nhòe ướt câu ca dao. Bong bóng vỡ như một niềm mất mát. Nhà dột lung tung, chỗ nào cũng ướt. Bà tôi thở dài, lặng lẽ đốt hương. Bát cơm bưng lên, ứ nghẹn giữa chừng. Rơm ướt hết, gạo chẳng thể nào chín được. Bà tôi bảo: Nhắm mắt vào mà nuốt. Ngày xưa, dạo ấy vỡ đường. 3. Những ngày mưa, tôi, em và chúng bạn đến trường. Con dốc đầu làng xô chúng mình níu vào nhau mà ngã. Rồi trốn học ở một lều canh cá, Chuyền tay nhau mẩu khoai nướng sượng ngầm. 4. Những ngày mưa xa quê, trọ học một mình. Nghe câu hát: "Nhạt nhòa mưa bụi" Tôi ngồi giở những chữ, câu em gửi, Gói lẫn vào cánh thiếp báo tin vui. 5. Những ngày mưa giăng mắc đất trời. Tôi lang thang những nẻo đường vắng vẻ. Khao khát được làm giọt mưa nhỏ bé. Thấm vào lòng đất quê tôi. (Hoa học trò số 385 ngày 26-4-01)
Tui đề nghị post bài sưu tầm phải có thêm bình thơ vào. không thì đừng post. mún spam cái bõ thơ này nhưng cứ cái kiểu đi qua mấy diễn đàn khác copy & paste thì chán lắm. ai mún câu bài qua chỗ khác câu đi. còn mấy chú thích sưu tầm thơ của các tác giả nổi tiếng thì sao kô copy nguyên cả tập thơ cho luôn vào có lẹ hơn không , câu chi từng bài lãng nhách vậy. box thơ trở nên nhảm nhí với mấy cái box như vầy. hic. đề nghị admin Xem xét . bản thân tui thấy bực quá đi. tui ma lam mod tui del hết....
Sẽ có một ngày Sẽ có một ngày bạn không đến Đứt chuỗi cườm kỷ niệm tôi xâu Lăn lóc mãi những sắc màu trên cỏ Về đâu? Sẽ có một ngày nhạt thếch mưa trên phố Có khum tay chẳng đong nổi vơi đầy Câu thơ cũ vô tình tôi đánh gẫy Níu nghiêng trời từng giọt mưa bay Sẽ có một ngày lá phượng mướt xanh Để lại cháy hết mình cho một mùa hoa mới Chỉ riêng chúng ta chẳng thể nào cháy nổi Như một thời mười bảy đã trôi qua. Có một ngày rồi bạn sẽ quên Để lòng tinh khôi thanh thản Sợi tóc đã vào thơ sẽ không bao giờ bạc Cả bốn mùa mưa nắng vẫn xanh tươi.