Bé Tý năm nay 6 tuổi học trường tiểu học lớp 5. Học được một tuần thì bé Tý không chịu làm bài vở nữa. Cô giáo bèn hỏi nguyên nhân tại sao thì bé Teo, ngồi cạnh bé Tý, trả lời rằng do chương trình học quá thấp so với trình độ của Tý. Mấy hôm sau, bé Tý xin cô cho lên học bậc trung học. Cô giáo dẫn bé Tý lên văn phòng ông hiệu trưởng, trình bày đầu đuôi câu chuyện. Ông hiệu trưởng bán tín bán nghi, bàn với cô giáo là ông sẽ hỏi bé Tý một số câu hỏi về khoa học còn cô giáo sẽ hỏi Tý về kiến thức tổng quát, nếu bé Tý trả lời đúng ông sẽ cho bé nhảy lớp. - Hiệu trưởng: 25 lần 25 là bao nhiêu? - Bé Tý: Dạ là 625 - Hiệu trưởng: Công thức tính diện tích vòng tròn? - Bé Tý: Dạ là bình phương bán kính nhân Pi - Hiệu trưởng: Nước bốc thành hơi khi nào? - Bé Tý: Dạ khi nước sôi ở 100 độ C .... Sau 1 tiếng "tra tấn", câu nào bé Tý cũng đáp đúng hết, ông hiệu trưởng rất hài lòng về kiến thức khoa học của bé và giao cho cô giáo hỏi về kiến thức tổng quát : - Cô giáo: Con gì càng lớn càng nhỏ? Ông hiệu trưởng hết hồn nhưng bé Tý trả lời ngay: "Dạ là con cua nó có càng lớn và càng nhỏ". - Cô giáo: Cái gì trong quần em có mà cô không có? Ông hiệu trưởng xanh cả mặt. - Bé Tý: Dạ là 2 cái túi quần - Cô giáo: Ở nơi đâu lông của đàn bà quăn nhiều nhất? Ông hiệu trưởng run lên. - Bé Tý: Dạ ở Phi Châu - Cô giáo: Cái gì cô có ở giữa 2 chân của cô? Ông hiệu trưởng chết điếng người. - Bé Tý: Dạ là cái đầu gối - Cô giáo: Cái gì trong người của cô lúc nào cũng ẩm ướt ? Ông hiệu trưởng hóc mồm ra. - Bé Tý: Dạ là cái lưỡi - Cô giáo: Cái gì của cô còn nhỏ khi cô chưa có chồng và rộng lớn ra khi cô lập gia đình? Ông hiệu trưởng ra dấu không cho bé Tý trả lời nhưng bé Tý đáp ngay: "Dạ, là cái giường ngủ a". - Cô giáo : Cái gì mềm mềm nhưng khi vào tay cô một hồi thì cứng ra? Ông hiệu trưởng không dám nhìn cô giáo - Bé Tý: Dạ là dầu sơn móng tay - Cô giáo: Cái gì dài dài như trái chuối, cô cầm một lúc nó chảy nước ra? Ông hiệu trưởng gần xỉu. - Bé Tý: Dạ là cây kem ạ Ông hiệu trưởng đổ mồ hôi hột ra dấu bảo cô giáo đừng hỏi nữa và nói với bé Tý: Thày cho con lên thẳng đại học bởi vì con là thần đồng. Nãy giờ thày không trả lời đúng 1 câu nào hết !!
Vì thế mới gọi là Thần đồng. Người lớn thì đầu óc hư hỏng cả nên toàn đoán kiểu ông hiệu trưởng thôi. Ở QTOl còn em nào thần đồng ko, giơ tay phát biểu cái nào!!!
Haaaaaaa, câu chuyện tuyệt vời, quá hay! Đúng là đỉnh cao của đối đáp! Hê, nghĩ ra thì càng lớn con người càng phải học trẻ con ở tính hồn nhiên và tâm hồn trong sáng!
Cao thủ... Ngày khai trường, trong một lớp học ở Mỹ, cô giáo giới thiệu với cả lớp một em học sinh mới, Sakiro Suzuki (con trai của vị tổng giám đốc tập đoàn Sony). Giờ học bắt đầu. Cô giáo : - Cả lớp chú ý ! Cô sẽ kiểm tra để xem các em có rành về lịch sử nước Mỹ hay không. Ai đã nói : "Hãy trả tự do cho tôi hoặc giết tôi đi" ?. Cả lớp im thin thít. Suzuki giơ tay nói : - Patrick Henry, năm 1775, tại Philadelphia. - Rất giỏi, Suzuki ! Và ai đã nói: "Chính quyền là nhân dân, nhân dân không thể suy tàn" ? - Abraham Lincoln, năm 1863, tại Washington, Suzuki trả lời. Cô giáo nhìn cả lớp và nói : - Thật là xấu hổ ! Suzuki là người Nhật mà còn rành về lịch sử nước Mỹ hơn cả các em ! Có tiếng thì thầm cuối lớp : - Cút đi, quân Nhật khốn kiếp ! - Ai đã nói thế ?, cô giáo bực dọc hỏi. Suzuki dơ tay và trả lời ngay : - Tướng Mc Arthur, năm 1942, tại kênh đào Panama và Lee Iacocca, năm 1982, trong cuộc họp hàng năm của tập đoàn General Motors. Lớp học yên lặng như tờ, một tiếng nho nhỏ cất lên : - Thật là buồn nôn ! Cô giáo giận dữ : - Ai đã nói thế ? Suzuki lại trả lời : - George Bush Senior nói với Thủ tướng Nhật Tanaka trong buổi yến tiệc tại Tokyo vào năm 1991. Một em học sinh khác đứng dậy hét to : - C… ông này !!! Suzuki, không chau mày : - Bill Clinton nói với Monica Lewinsky, năm 1997 trong căn phòng hình bầu dục của tòa Bạch Ốc tại Washington. Một em khác hét tiếp : - Suzuki, đồ cứt ! Suzuki : - Valentino Rossi, trong Giải lớn mô tô tổ chức tại Nam Phi năm 2002. Cả lớp điên tiết, cô giáo bất tỉnh… Cánh cửa lớp bật mở, ông hiệu trưởng xuất hiện : - Ối giời, loạn như chuồng lợn ! Và Suzuki : - Tổng thống Chirac, sau khi nghe Thủ tướng Raffarin báo cáo tình hình tài chánh của Sở An ninh Xã hội Pháp, năm 2004.