Trầm tích!

Thảo luận trong 'Văn, thơ sưu tầm' bắt đầu bởi Nguyễn Văn Vỹ, 10/4/10.

  1. Nguyễn Văn Vỹ Thành viên

    Những phiến đá xám xanh
    kể tôi nghe câu chuyện đời mình
    đêm ngày trầm tích
    núi rừng hoang sơ
    trở trăn lòng đất
    lặng thầm mà biến đổi
    thô ráp cùng thời gian
    mến yêu đời tích tụ màu xanh
    những nghĩ suy ứa tràn màu xám
    vẻ lạnh ngoài thắp lòng ngọn lửa
    quãng đời xa xăm
    dứt ruột dung nham sinh luồng nóng đỏ
    qua tháng - năm - nước - gió
    trầm mặc hôm nay

    Những phiến đá màu mây
    kể tôi nghe câu chuyện đời mình
    tảng nằm sâu
    hòn chìm nổi
    hòn tan thành viên cuội
    trôi đi
    vào miền diệu vợi
    sống đời li ti
    hạt cát

    Cát nhớ không viên cuội
    cuội nhớ không hòn chìm hòn nổi
    nhớ tảng chìm sâu?
    không ai biết...
    trầm tích thành đá
    tảng chìm - hòn nổi - viên cuội - hạt cát vần xoay
    chẳng tuần hoàn
    chẳng mượn vay
    sắc xám xanh tỏa cùng gió bạc

    Những phiến đá lưu lạc
    kể tôi nghe cuộc hành trình
    cỏ đồng thảo nguyên len lỏi
    rừng hoang, bờ suối
    dòng sông, con đường
    ngôi nhà cao, lăng tẩm huy hoàng
    đá vu vơ viết giữa đời trầm lặng
    những bão giông...

    Câu chuyện đá ong
    yếu mềm lòng đất
    trải qua đẽo gọt - mưa nắng - phơi hong
    cứng như sự thật

    Loài người xếp đá thành công trình
    tròn vo, vuông vức...
    đôi khi sự diệu kì
    thiên nhiên cho ta những hình thù lạ mắt
    thì loài đá vẫn vô vàn vẻ mặt
    nhỏ - to, trơn - nhẵn, cứng - mềm...
    cũng buồn - vui, dữ dội - yên bình...

    Ai bảo đá vô tri
    đá sẽ nói
    khi chúng ta gửi vào đá trăn trở nghĩ suy

    Giữa những xám xanh
    tôi run run kể câu chuyện của mình
    đá lặng cười
    rạn không gian...
    (trích tập thơ "trầm tích đêm"
    http://hoangmanhtuan.come.vn/)
    Trầm Tích thích bài này.

Chia sẻ trang này