Tình cờ </span> :qtol1: :qtol1: :qtol1: <span style="color:#3333FF">Anh gặp em một dịp cũng tình cờ Khi lơ đãng nhặt lá thu vàng úa Gió chiều thổi hoàng hôn bay xuống phố Mặt trời hồng trong đôi mắt em. Dù chỉ một lần nhưng anh chẳng thể quên Ánh mắt ấy và nụ cười buổi ấy Để đến bây giờ mỗi lần anh quay lại Chốn cũ đâu rồi bóng dáng thân quen? Ở tận nơi nào em có biết không em Hàng cây đã chuyển sang màu già cỗi Bên lối đi về có người đang ngóng đợi Một dịp tình cờ... nơi ấy... ngày xưa... 24H.COM.VN (Sưu tầm) :qtol1: :qtol1: :qtol1: :qtol1:
Mai xa rồi người ơi có nhớ Kỉ niệm hôm nào còn lại nơi xưa In dấu một thời cho ta thoáng nhẹ Hồn ta bây giờ bay mãi nơi đâu Để ta mãi đắm chìm trong bâng khuâng Giấc mơ ngày nào vẫn mãi vấn vương Lớn lên rồi sao lòng chẳng nguôi ngoai Ta chỉ mãi là ta nơi cát bụi trần gian Mong kiếm tìm chút dư âm nơi đó Biết tìm đâu giữa muôn vàn nhịp sống Một chân lí cho ta làm điểm tựa
<div align="center"> Tha hương (Cho Đức, Lụa, Vân Tử và những ngày muôn nẻo tha hương) Tìm đâu một tiếng rao đêm Tìm đâu tiếng kĩu kịt len gió mùa Tìm đâu run rẩy đường mưa Nép trong tay nép cho vừa mùa đông... Hỏi người còn... nhớ nhau không Khi len lén gió đã không còn về Còn đâu nơi ấy dải đê Nói chi tìm gỡ lời thề cỏ may? Tay nâng ngang chén tình mày Cuộn hương xứ Bắc về đây bây giờ Trà thiền rung nhẹ tiếng tơ Cho ai ngỡ thuở nẻo mơ lần lần... Ta về gửi giọt tình chân Còn không dư vị chốn sân si thừa...</div> <div align="right">Nhuệ Giang chiều 05/01/2006</div>
Ngày mai ai biết Ngày mai... ừ nhỉ ai mà biết Ta với một người, thế là xong Người dưng, ta sẽ gọi là chồng Khép lại bao năm ai thề hẹn. Ta khép mi hờ ai đó khen Khéo khóc vu quy lệ ứa hàng Phấn son trôi nhợt má màu tang Ai điếu thương ta trong phút chót? Này bạn thân ơi thôi bỡn cợt Về xếp dùm ta những bài thơ Vắt từ đêm khát kẻ đợi chờ Thành chiếc khăn voan đội qua cầu. Này hỡi tình nhân ngỡ có nhau Cùng uống với ta chén rượu tình Ly bôi tròn chữ màu trăng mệnh Tiễn dặn người yêu tận nhà chồng. Thôi nhé từ nay hết nhớ mong Hết cả ưu tư giấc lạnh lòng Khóe mắt hút mùa duyên bạc bẽo Ai sống thay mình buổi sang sông? Ngày mai...ừ nhỉ...ngày mai nhỉ Nhả nốt lời tơ trót lụy si Đắp lên mồ chữ từ ân ái Qua đường ai biết khóc cười chê? Nhuệ Giang trưa 20/01/2001
Đợi xuân Chẳng ai nghĩ đến một ngày lật ra từ trang sách Em bắt gặp mình hệt cô gái ngày nao Chẳng thể hát cho anh nghe điệu li biệt nghẹn ngào Về câu chuyện loài hoa đến thì phải nở hay con đò đầy bến phải sang sông... Đến duyên em, em chẳng chịu lấy chồng Trót nhỡ đợi người từ thuở dậy thì xuân Mẹ cha giục mãi kẻ xa gần Mùa đông này không có nắng... Có phải mùa đông này không có nắng Thoa bao nhiêu phấn má vẫn xanh xao Chiếc khăn đan dở của nàng Bân lầm lũi bảo Đếm bao nhiêu mũi bấy nhiêu chờ... Anh chẳng dặn em làm sao thức lại một giấc mơ Làm sao bình thản cơn bạc bẽo Làm sao quên lời nguyền trong trẻo Và lam sao viết lại thuở ban sơ? Thuyên xuôi nẻo bến có ai ngờ Một trời oán hận trong yêu mãi Dỡ chiếc khăn đan mùa mê mải Trắng như màu chiếc khăn voan... Hôm ấy trời mưa của hoa xoan Dấu giày dẫm vỡ bao cánh tím Họ hàng mừng tiễn đoàn dài lắm Chẳng ai buồn đếm cánh hoa rơi.... Mùa xuân đêm ấy đến lả lơi Anh có biết không? Ai nói nhỏ Đỉnh xuân dậy thì bao vò võ Ngoài song mưa nát cánh xoa xoan.... Nhuệ Giang đêm 20/01/2006
Nắng! Nắng đã lên rồi sao nắng ơi! Mây đen nhường lối cho ánh mặt trời Nhành cây lóe lên một màu xanh biếc Mặt đất bừng tỉnh bởi tiếng chim ca Cái nắng yếu ớt của một mùa đông giá lạnh Nắng len nhè nhẹ sưởi ấm bao trái tim Nắng gõ cửa nắng chui vào lớp học Làm ửng hồng đôi má cô nữ sinh Em cười hồn nhiên đùa nghịch tia nắng Sao lâu lắm rồi nắng mới vào chơi Nắng khẽ cười vì nắng sắp đổi mới Như em gái nhỏ sắp bước vào đời Tạm biệt nhé! Nắng chào thân ái Nắng đi theo bạn lên phía trời cao Nắng tỏa sáng muôn miền rực rỡ Nắng đem tình yêu đến với mọi người.
"Vô duyên" Sáng nay tỉnh dậy thấy trời đang mưa Giữa trưa lại thấy trời mưa vừa vừa Đến chiều trời đã tạnh mưa Đêm khuya trời lại xối mưa ào ào ha ha hay quá phải ko mấy bác , em viết cảnh trời mưa ở QTOL đó:p
Một sáng bên Nhuệ Giang Mắt nâu sóng sánh kìa em đấy Má ửng màu hường chẳng phấn son Uống đi, chén đắng trôi xuống đáy Cho những lơi tình chếnh choáng cơn... Trời đông chợt ửng nắng hanh vàng Đỡ lạnh người dưng lướt qua nhanh Hoa nắng thẹn dâng sóng Nhuệ Giang Con rét vẫn khô hàng liễu tạnh... Con rét vẫn khô hàng liễu tạnh Em xác xơ gầy ngóng trông ai Bài hát đầy duyên buông nốt quạnh Em cạn chén này với liêu trai... Chỉ đủ men say dưới nét mày Lơi lả khoé tình thoáng bóng ai Xốc lại tiếng cười ngày xưa ấy Em cạn chén tình với liêu trai... Dòng Nhuệ chợt nghiêng một nét mày... Nhuệ Giang sáng 28/01/2006
Cái chết Đã có những lần tôi muốn giải quyết mọi chuyện bằng cái chết. Thế là xong Chẳng còn cay đắng Chẳng còn anh Chẳng còn yêu thương Chẳng hẹn thề Chẳng còn oán hận trong yêu mãi Nhẫy môi tri kỷ với tình nhân... Phút cuồng loạn trôi qua Tức tưởi đọng thành phù sa năm tháng Này giáo lý, này miệng bia và này mẹ tôi lọ mọ nhặt nhạnh âu lo từ thuở riết lòng cơn vượt cạn Lưng ong mẹ nở dần theo vầng ngực chồi tơ tôi con gái Và này đấy nỗi kiêu hãnh ngấm ngầm bên bàn trà bố tôi cũng đồng đội một thời găm máu thịt dưới từng bước chân tôi - Con gái rượu! Thách cưới một con lợn mét bẩy của ví von Tôi ngửng mặt cười nhìn cha như đoá hướng dương... Khi muốn giải thoát bằng cách cố tìm cách chết Tôi ghé thăm một người bạn vong niên Những mũi moocphin không ngăn được cơn quặt mình tuyệt vọng của người bệnh lẫn người thân Cô tôi khô héo như cành khô Đứa em bấu chặt tôi đòi xấn đến chạm vào chiếc quan tài lần cuối Từng tiếng búa đậy nắp áo quan, đóng vào tiếng khóc nghẹn của em tôi chữ Mồ côi Đóng vào dáng tuyệt vọng của cô đời goá phụ Và đóng vào nỗi nhu nhược của tôi bằng vệt nước mắt em... Bước chín lần qua đống dấm xộc hăng mùi ký ức Bồ kết có rũ sạch đường âm? Nhuệ Giang rạng sáng 01/02/2007
[FONT=georgia,times new roman,times]Thế là em ðã ði rồi Vẫy tay bỏ lại một thời xưa xa Trên con đường vắng tôi qua Nghiêng về bốn phía toàn là bão giông Thời gian chảy với dòng sông Tôi bơi không hết mênh mông kiếp người Quờ tay chạm phải sa bồi Mới hay mình đã qua thời chiêm bao Nụ tầm xuân mọc bờ cao Giơ tay tôi với hụt vào khoảng không...:rolleyes: [/FONT] [FONT=georgia,times new roman,times] [/FONT][FONT=georgia,times new roman,times][/FONT]
xin lỗi QNL quên thêm 2 chứ st phía dưới...hôm qua online thấy có 1 trang để sẵn..thấy bài này..nên ctrl + V vô đây...khửa khửa..thơ hay ko cần biết xuất xứ..vẫn cứ hay mà..
Nếu như mình đi , về không chung lối Có buồn không ? Có giận dỗi con đường? Nếu như mình ngày lặng thinh không nói Có đêm về thổn thức sợi nhớ thương? Nào đâu ví tình yêu như chiếc lá Mà lúc xanh , lúc tàn úa , thất thường Nào đâu nghĩ tình yêu là tất cả Sao tim mình chỉ có nhịp vấn vương Rời tay níu , thế nào em cũng ... khóc Anh quay lưng là khói mắt cay xè Nên dẫu xa hay gần trong gang tấc Tên chúng mình hãy gọi mãi , nhớ nghe ! Nếu như mình làm người dưng vớ vẩn Còn ai đâu đáng để nhận ... họ hàng Nếu trời sanh ra anh ra rồi ... quên bẵng Chẵng sanh em , đời anh sẽ ... dỡ dang Thì thôi nhé , yêu nhau như định ước Từ lá xanh em đem khắc chuyện tình Mai lá vàng anh vẫn còn thấy được Dấu ân tình , một kỉ vật làm tin Nếu như mình khi da nhăn , tóc bạc Nhớ chuyện xưa anh cũng rất ... ngượng ngùng Nhìn con cháu đầy nhà , anh cứ nhắc " Tui với ... bà tình trọn kiếp thủy chung ''... (st)
...............................................................................................................
Nỗi niềm (Cho Hoa Anh Túc, và...) Có người em gái đa mang Trót nhỡ yêu người đàn ông của người đàn bà khác Lầm lụi đêm ép chặt niềm khao khát Tóc rụng dần sợ hờn giận đầy hơn... Ai trách chàng phút xao động tình mơn? Ớt nào chả cay Cứ thản nhiên cứa vào lòng run rẩy Nhân gian chỉ nhắc chuyện Hoạn Thư chứ mấy ai kể chuyện Kiều ghen... Chuyện của hôm qua rồi, thôi em Chẳng thể an ủi em nửa lời bởi ngày mai ai biết Tôi cũng trót nhỡ nặng lòng với một người ngỡ chẳng thể cắt chia bằng cái chết Chuyện đàn bà! Thiên hạ chép môi thôi. Tôi hay em khóc tình chẳng có phường bát âm điếu điệu mồ côi Người đã về lại nơi hạnh phúc Nơi không có em hay tôi lầm yêu cơn tủi nhục Trơ lại mình đếm sợi tóc đêm vương.... Nhuệ Giang rạng sáng 07/02/2007 Mars: Không có cái icon hoa và rượu để tặng cho Mars, :mad:
Ngày Tình Nhân Lật giở những bài thơ viết về tình yêu nhân ngày lễ Tình Nhân không ai để đợi chờ Giác quan chợt xù lên chạm những gương mặt tình Đậm lạt Ngày trôi... Chỉ thế rồi thôi Lát cắt, đường giao ai ngồi bói chuyện một lần hay vĩnh viễn Hay trách cánh hoa cuối cùng chẳng thiêng... Ai cắt nối tơ duyên Chùa cuối năm lầm rầm những lời khấn vái Em chẳng tịnh được lòng dẫu khói trầm không bùa ngải Tiếng mõ rối cả làn hương... Lầm lụi những yêu tin em tự nói với mình Viết mãi không nổi một bài thơ mới Khóe mắt hút dài theo lằn tình vời vợi Biết đâu năm sau lại nói lại như bây giờ... Nhuệ Giang rạng sáng ngày Tình Nhân 2007