Hic, ăn chơi nhậu nhẹt thì hok mệt, nghe đến học ..là giận dỗi cả thầy..chip chip nhà miềng dễ xương ghê hén...
chiều ở nhà....đọc đc vài trang....mắt nhắm khi mô cũng hok biết....ngủ dậy....onl....có người tự nhiên muốn gây chuyện....ứ xèm nói lại Ignore luôn....ghét.....ghét cả người tên SM nữa....hỏi ứ xèm trả lời.... tự nhiên lại vậy rùi....chán mình quá.... ----------- 5h 40 PM:ĐN mưa rồi.....mưa mãi hok tạnh.....làm mình đi chơi hok mang theo dù...phải ngồi lại cả buổi.......mưa ngày càng nhỏ hạt......mà hình như lúc này mình muốn mưa mãi......
sặc.....nhật ký của người ta mà thik nói gì thì nói....bó tay ----------- hôm nay có gì mới hok nhỉ???hì cũng có 1 vài thứ......đi học về là lao vào onl.....hok biết ta đang đi tìm gì nữa......chỉ biết thiếu nó thấy chụi hok nổi.....ngày thứ 2 đi học.....toàn môn học mới thấy cũng thú vị ......hok biết đc mấy buổi nữa.....hì..... --------------- ĐN lại mưa.....sao chiều nào trời cũng mưa hết vậy hok biết....mùa mưa gần đến rùi...vui...hì....ngày nào cũng đc đi mưa...hì.....ở nhà
Thật là hết biết... Bưa... bưa... Vẫn cứ như vậy... Chat qua chat lại trong nhật ký... Như thế thì để 2 chữ nhật ký làm quái gì cơ chứ.... Thật là chán... Tự nhiên để quyển sổ xanh kia ở nhà để rồi bây giờ lại đi tìm chế độ khoa cử với chả lục bộ... Bưa thật... Lỡ may mà nhác quá thì chắc viết theo trí nhớ... Hờ... Phóng bút thêm tý ấy chứ nhỉ... Bao nhiêu chuyện nó cứ vây lấy... Ta thật sự chẳng biết đi đến đâu nữa... Mệt... Tất cả... Tất cả đều làm ta thấy mệt... Nó cứ đè nặng lên ta... Cứ như cái mạng nhện quấn lấy ta... Ta chán... Ta học... Ta quên... Nhưng rồi ta lại mộng... À... nhắc mộng mới nhớ... Tự nhiên đêm qua ta mơ thấy một người bạn... Lâu lắm rồi... Cậu ta gọi ta từ đằng sau "chị Chuột"... Hic... Từ hồi đó đến giờ... Không một ai còn gọi ta là "chị Chuột" hay là "Kangaroo" nữa... Ờ... Lâu lắm rồi... Có chăng không gọi ta là mèo thì thôi chứ Chuột... Thật thú vị... bao nhiêu kỷ niệm của ngày đó trở về qua hai chữ "chị Chuột"... Thì ra bấy lâu nay ta chỉ có "ngỡ" và "tưởng" thôi... Tất cả dường như cứ còn y nguyên... Mấy ngày nay thêm chuyện bực mình nữa... Ta ghét đang ngủ mà bị quấy rầy nhưng không ghét bằng đang học hay đang đọc sách mà bị phá kiểu đó... Ta biết là ai... Hờ... 054... Dù lý do gì thì ta cũng vẫn cứ tức... Ta không thể cho thêm một cơ hội nào nữa... Ta không thích... Lại cứ bắt ta ghét... Ta khách sáo chưa đủ sao ? Ta không kìm được lâu đâu... Bực thật đó... Lớn rồi chứ còn nhỏ gì nữa cho cam... Có phải là không biết nghĩ đâu... Ghét... Ghét... Bực bội... Khó chịu...
bưa.....ta chán cái cảnh hiện tại.......ta muốn thoát khỏi nó....nhưng hok thể..........đúng ra ta phải cám ơn họ mới đúng.....nhưng sao ta thấy khó chụi khi bị mắng....ta có làm gì sai......mới sáng sớm đã bị bà chị mắng...ghét....ta hok muốn tranh cải.....mệt mỏi quá....
Hic... Trưa nay... Chán... Thế là... thế là đi cắt bớt những cái sợi phiền não... Hờ... Chán... Ngố ơi là ngố... Shock ơi là shock... Chiều ăn cơm... Chị Mập bảo... thế là từ nay chị ko còn là "mama" nữa... mà người đó bây giờ là P... Ác... Hic... Tự nhiên mấy ngày nay siêng bất chợt mà... Hờ...
chủ nhật đc ở nhà......thoải mái quá.......hok có ai rủ đi mô hết.....ở nhà vậy... tối qua ta rong chơi cùng các anh........vui......nhưng hơi bùn ngủ......hok sao........hi`....... sáng đọc tiếp cuốn sách còn dang dở......hì.....đọc mãi vẫn hok hết........ngang đó thôi...onl tý rùi đi ngủ
bưa....đã hẹn là 9h rùi........mà hok thấy ai cả.......đi mô rùi hok biết.........đi ngủ đã.........dậy tính tiếp
lại một ngày nữa......vẫn những thứ quen thuộc ấy......sáng đi học...chiều lại đi học......trời nóng.....nóng quá.......ta đang viết nhật ký đây sao...hừ.....viết chi đây hok biết....kệ...dù sao đó cũng là suy nghĩ của ta lúc này.......đi học thôi.....muộn rùi....chạy
hic.....ta lại chán......chán cuộc sống hiện tại.....ta muốn thoát khỏi nó......ta phải làm gì????vô vọng.....đành chấp nhận nó.....một sự biện minh......ta mệt mỏi......ta muốn về nhà.....chỉ có ở bên cạnh gia đình ta mới thấy cuộc sồng thật ý nghĩa......thêm 1 năm nữa thôi.....phải cố gắng.....sau 3 năm chạy rong ở đây mà mới nhận rằng.....gia đình là nơi ta muốn trở về ..... ích kỷ.....
trưa.....hừ....viết tiếp......ta đang b hay đang ch......ta ghét ta lúc nào cũng thế......sao ta hok loại nó khỏi suy nghĩ của mình chứ....ta ghét ta......ta ghét cái sự ch của ta......hic.....hôm nay bị gì rứa hok biết......hì......ta tự hứa với mình từ bây giờ ta sẽ hok thế nữa....còn quá nhiều thứ ta cần phải làm......sẽ tốt hơn những thứ vô nghĩa đó......chiều đi học.....hờ...đi kua thui...lâu rùi ta từ bỏ nó......tiếp tục sự nghiệp vĩ đại......học về ....đi biển.....tiếp đến đi kiếm chi bỏ vô bụng.....chạy rong 1 vòng .....9h pm ta sẽ về ngủ.......chấm hết 1 ngày......vô vị
ta chuẩn bị đi học.....bon chen vô nhât ký viết rồi đi......hừ......hôm nay ta có nhiều chuyện quá...vui....buồn lẫn lộn.......từ bao giờ trong ta......ấy hok còn quan trọng ....hì.....vui quá.....ta lại tiếp tục công việc còn dag dở......bây giờ đi học...chiều về viết tiếp...hì
hic....tự nhiên thấy buồn..... -------- sáng đi học...bưa cái ông thầy mập ơi là mập.....dạy môn soạn thảo văn bản.....mà bắt lớp ngồi viết cảm nghĩ của mình về 1 câu "Ask not what your country can do for you,Ask what you can do for your country"...bưa...hết nói.....học 4 tiết....tiết đầu dạy .....tiết 2 điểm danh...2 tiết còn lại ngồi viết....cái câu mà hok có chi liên quan đến môn học cả.....hò....cũng thú vị....viết tự do...nghĩ sao viết vậy.....kinh tế thì chỉ ngang đó ...hì...công nhận ta viết cũng hay......
Lại là kẻ thứ ba... Lại là cái cảm giác tội lỗi này... Nếu như không có ta thì sẽ không như thế... Đúng không... Mọi việc vẫn tốt trước khi có sự xuất hiện của ta mà... "Không phải tại P. ! Vốn dĩ nó thế, trước sau gì thì cũng phải đến lúc "tan" như thế..."... Không phải tại ta ? Không phải ư ?... Thế thì tại sao trước đó nó không xảy ra... Hay là một thời gian nữa... Mà lại cùng lúc với sự xuất hiện của ta... "Mọi việc vẫn cứ yên ổn, không có P. thì đã không có chuyện gì !"... Tại sao lại thế ! Ta đã làm gì sai cơ chứ... Ta có quan tâm chuyện gì nữa đâu... Không liên quan đến ta... Tất cả như nhau cả thôi... Tại sao lại là tại ta ?... Tại sao ?... Hay chăng chỉ tìm một cái cớ mà thôi... ??? Mệt quá chừng... Ta ghét tất cả !!! Ta ghét !!!
Hic, chả có ai khi vui mà lang thang lên mạng để Trút bầu tâm sự cả...Con người ta, vui buồn thường đan xen lẫn lộn....Vui thì nhìu, buồn cũng hok ít,nhưng khi buồn cần có 1 nơi để rút ruột à.. Vì thế, chuyện này cũng hok nằm ngoài quy luật đó...
nhật ký mà người ta cứ vô bình loạn...smod cũng thía...nhưng thui,viết típ đây ------------------ bây giờ ta đang nghĩ gì nhỉ???vu vơ quá......sáng đi học......thằng bạn coi bói bảo mình.....tính tình cọc cằn,có 2 người....hic...ác.....coi chi mà ác....hok nói đc câu mô ưng ý hết.....sao hok nói khi nào ta có người ui nhỉ.....hì......chiều nghĩ học......hẽm biết làm chi....đọc sách.......onl....và......hẽm biết......từng ngay trôi qua nhanh thật.....thật nhanh.....ta nhớ....ta hok còn nhớ......quên mất mình nhớ gì rùi....
Hic… Chiều nay lại mò lên TT để tìm tài liệu… Khiếp… Nó ra cái chi chi mô không á… Bưa… Thật là nan giải… Hic… Lên đấy làm thì ko copy về USB được… Mà ra quán net thì nó ở có PowerPoint… Ghét… Ghét quá trời luôn… Thật sự là không biết thế nào mà… Hic… Cứ cuống hết cả lên… Đầu óc lúc nào cũng nghĩ về cái bài tập ni… Không ngủ yên… Ăn cũng lo… Ác… Ác… Nhưng nhờ đó mà không nghĩ tới mấy cái chuyện kia nữa… Đúng ! Ngay trong nó vốn tích trữ sắn sự tan vỡ rồi… Không hoàn toàn do ta… Muốn ra sao thì ra… Đã tuyên bố bán linh hồn cho ác quỷ mà còn nghĩ vớ vẩn… Hờ… Tranh thủ ghé vô 4rum chơi luôn… Ghét quá là ghét… Bưa quá là bưa… Thế mà vẫn yêu mới lạ… Ghét quá trời trời… Hic… Bài không lo làm mà còn viết linh tinh… Ác… Đến 90% là ta sẽ nói mà… Bưa… Ngẫm cũng lạ… Vì sao mình hay nói thế mà lần mô nói cũng run hết… Như hôm thứ 2 vừa rồi á… Cầm tờ giấy mà run thấy rõ… Hic… Chán ta quá nữa… Đến giờ này mà vẫn chưa biết sẽ ra sao… (Hic… Muốn “giả vờ” đau rùi nghỉ luôn quá… Nhưng ko yên tâm… Bưa nữa…) Thôi… Tìm tiếp… Học tiếp… Không nghịch nữa… Hờ ….
Đi vào ngõ cụt... Lâm vào bế tắc... Không ! Dường như thôi... Phải... Ta là ai ? Đúng ! AP ! Đầy cao ngạo ! Không thể chỉ một việc mà có thể làm cho ta không đứng dậy được... Quá khứ không trở lại được... Gì xảy ra thì cũng đã xảy ra... Có làm gì đi chăng nữa thì cũng là chuyện đã rồi... "Nếu là Baby thì chắc sẽ okie thôi !"... Bao lâu rồi không nghe câu đó... Muốn sống tôi phải không ngừng để ở trong tôi một cái gì đó chết... Câu thơ "tuyên án" lúc nào cũng đọc để ghi nhớ... Quá đủ với tất cả... Quá mệt mỏi với tất cả... "Cuộc sống chuyển động, tình cảm cũng xê dịch"... Quên rồi sao ?... "Cuộc đời là tập hợp những lần gặp gỡ và xa cách"... Có bữa tiệc nào mà không tàn... Không sớm thì muộn cũng đến lúc chia ra mỗi người một ngả mà thôi... Chi bằng sớm thì hơn nhỉ... Không gì là không thể thay đổi... Không chấp nhận cũng phải chấp nhận... Hối hận thì ích gì... Kẻ thứ 3 thì đã sao ? Thôi vậy... Một lời tạm biệt liệu có tốt chăng ? Giã biệt !!!